Chương 9

9. Khuôn mặt của Hạ Vãn Doanh méo mó tức gi/ận. "Tốt, tốt lắm! Hứa Di, cô phách lối đúng không, bây giờ tôi sẽ vạch trần chuyện của cô cho Cố phu nhân biết!” Cô ta dứt khoát ngừng quay chương trình, phẫn nộ ngồi xuống bấm điện thoại, cô ta dùng lực mạnh đến mức muốn gõ võ cả màn hình. Điện thoại trong túi của tôi rung lên liên tục, không cần nghĩ cũng biết đó là tin nhắn mà Hạ Vãn Doanh gửi đến để "vạch trần” tôi. Tôi sợ quá đi. Hứa Tư Tư nhìn trái rồi lại nhìn phải, cái đầu nhỏ của con bé không biết là Hạ Vãn Doanh đang làm cái gì nên dứt khoát chạy sang bên cạnh hái hồng. Nhưng Cố Niệm giống như tiểu hồ ly vậy, thằng bé nhìn ra là tôi đang chơi Hạ Vãn Doanh nên cố tình đổ thêm dầu vào lửa. "Dì Hạ à, tính tình của mẹ cháu tệ lắm, dì đừng có mách lẻo với mẹ cháu, nếu không thì không biết mẹ cháu sẽ làm ra chuyện gì đâu.” Ngay khi nghe cậu bé nói như vậy thì hai mắt của Hạ Vãn Doanh sáng lên, tốc độ gõ bàn phím của cô ta cũng nhanh hơn, hệt như đang đóng dấu vậy. Tôi cảm thấy điện thoại ở trong túi tôi rung lên như cái xô lau nhà xoay vậy, tôi chỉ có thể bất lực liếc nhìn nhóc con Cố Niệm một cái. Tôi đi đến một góc rồi mở điện thoại ra, hơn chín mươi chín tin nhắn của Hạ Vãn Doanh hiện lên trên màn hình. "Cố phu nhân, có chuyện này tôi phải nói với cô, Hứa Di là tình nhân của Cố tổng, thậm chí cô ta còn sinh một tiểu hồ ly tinh cho Cố tổng nữa.” "Cô ta công khai dụ dỗ Cố tổng trên trường quay, thật sự tôi không hy vọng cô m/ù tịt không biết gì nên mới vội vàng nói cho cô biết.” "Cố phu nhân, địa điểm quay phim của chúng tôi ở xxx, nếu cô có thời gian thì mau đến đây một chuyến nhé! Dứa Di đang phách lối ở trường quay đấy.” “...” Tôi nhìn những tin nhắn liên tục hiện ra trên màn hình điện thoại, tôi giả vờ kinh ngạc trả lời: "Trời ơi, Hứa Di này thật sự là người như vậy sao?” "Là như vậy đấy, đợi đến tiệc kết đoàn của mọi người thì tôi và Cố Thừa An sẽ cùng nhau tham gia, đến lúc đó sẽ gặp Hứa Di mà cô nói.” "Về phần sắp xếp tiệc kết đoàn như thế nào thì tùy cô, cô sẽ không làm tôi thất vọng có đúng không?” Sau khi Hạ Vãn Doanh nhìn thấy tin nhắn trả lời của tôi thì kích động đến đỏ mắt rồi cô ta vội vàng trả lời: "Cố phu nhân yên tâm đi, chuyện này đều tùy thuộc vào tôi, tôi muốn tất cả mọi người chứng kiến Hứa Di tự tay kết thúc trong nhếch nhác.” Cô ta vừa nhiệt tình gõ bàn phím trả lời tôi, thỉnh thoảng cô ta còn ngẩng đầu lên liếc nhìn về phía tôi với vẻ mặt đắc ý, tràn đầy quyết tâm giành chiến thắng, dường như trong tưởng tượng thì cô ta đã nhìn thấy tôi bị "Cố phu nhân” đ/è xuống đất t/át bạt tai rồi. Hạ Vãn Doanh đi tìm đạo diễn rồi đề xuất với ông ấy là sẽ tổ chức tiệc kết đoàn ở khách sạn Kim Mậu xa hoa nhất thành phố. Đạo diễn lộ ra vẻ mặt lúng túng. "Không dễ đặt chỗ ở Kim Mậu, rư/ợu ngon ở đó cũng phải hơn sáu con số, chúng ta có nhiều người như vậy thì e rằng đến lúc đó sẽ không đủ tiền đâu.” Hạ Vãn Doanh cười kh/inh thường rồi giễu cợt: "Đạo diễn à, ông nhỏ mọn quá đấy.” "Tôi sẽ chi trả cho bữa tiệc kết đoàn, lúc đó Cố tổng và Cố phu nhân cũng sẽ đến, ông còn sợ ông không thu được lợi gì à?” "Hơn nữa…” Hạ Vãn Doanh liếc nhìn tôi qua khóe mắt rồi lộ ra nụ cười kh/inh miệt: "Đến lúc đó tôi sẽ mời nhiều cánh truyền thông và người trong giới đến. Hứa Di à, cô sẽ không có lý do để từ chối không đến chỉ vì có Cố phu nhân ở đây.” Tôi bắt gặp ánh mắt của cô ta. "Cùng đi đến cuối nào.”