Chương 1

Thế giới mèo
Cập nhật:
Tôi ôm eo của Lục Dã, giọng nói r/un r/ẩy: "Anh, chậm chút..." “Tôi sợ.” Phía trước truyền đến tiếng cười thấp. "Vẫn sợ sao?" Gió thổi vù vù, Lục Dã vặn ga, xe máy gầm rú lao qua khúc cua. Tôi sợ đến nỗi nhắm ch/ặt mắt lại. Thời tiết nóng, Lục Dã mặc ít, qua lớp vải tôi có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng từ cơ thể cậu ta. Còn nữa... Cơ bụng săn chắc. Nếu là một cô gái ngồi sau lưng, liệu có bị cậu ta làm cho đỏ mặt tim đ/ập không? "Ch*t ti/ệt!" Lúc xe dừng lại đột ngột, tôi hét lên, cả người ngã về phía lưng Lục Dã, mũi đ/ập đ/au điếng. Lục Dã vỗ vỗ lên đùi tôi. Hình xăm trên cánh tay ở dưới ánh mặt trời trông thật đ/áng s/ợ. "Đến rồi, xuống xe." 2 Lục Dã là bạn cùng phòng ngủ giường trên của tôi. Cậu ta hút th/uốc, đ/á/nh nhau, không lo nghĩ gì. Còn có hình xăm hoa trên cánh tay. Quả thật là một tên bất lương. Còn tôi từ nhỏ đã nhút nhát, ngày đầu tiên nhập học, tôi đã bị hình xăm trên cánh tay của Lục Dã làm cho sợ hãi, đứng ch/ôn chân ngoài cửa phòng ký túc xá, mãi mà không dám vào. Mãi cho đến khi Lục Dã ngẩng đầu nhìn tôi. Cái khí chất lười biếng, nhưng ánh mắt lại sắc bén vô cùng. Cậu ta nhìn tôi vài giây, nhướng mày: "Cũng phòng này à?" "Đứng đực đó làm gì? Vào đi." Tôi ngoan ngoãn bước vào. Kể từ ngày đó, vì sợ hãi Lục Dã, tôi thành người đi theo cậu ta. 3 Cảnh sắc trên núi rất đẹp. Trên cây còn có những quả không rõ tên, nhìn thôi đã thấy chua. Tôi không nhịn được bèn nuốt nước bọt. "Muốn ăn không?" Lục Dã hỏi một câu, không nói gì thêm, cậu ta xắn tay áo rồi trèo lên cây. Cậu ta thật sự rất nhanh nhẹn. Cây cao như vậy mà chỉ trong vài động tác, cậu ta đã leo lên. “Đỡ lấy!" Lục Dã hét lên với tôi, rồi quả lập tức được ném xuống. Tôi luống cuống đỡ lấy, còn không quên nhắc nhở cậu: "Cậu cẩn thận chút, đừng ngã..." Câu nói chưa dứt. Lục Dã rơi xuống từ trên cao hơn một mét, chân trượt một cái, đột nhiên ngã xuống! Tôi theo phản xạ chạy lại đỡ cậu ta. Sau đó, cậu ta đ/è lên ng/ười tôi. Khi ngã xuống, tay Lục Dã đỡ sau gáy tôi. Không đ/au. Còn rất nóng. Cậu ta đ/è lên ng/ười tôi, hơi thở cứ thế phả lên cổ tôi, vừa nóng vừa ngứa. "Đau không?" Lục Dã hỏi tôi, rồi lại cười: "Chỗ nào đ/au? Tôi xoa cho cậu." Tôi đỏ mặt đẩy cái tay đang muốn trêu chọc của cậu ta ra. Ngẩng đầu lên, tôi nhìn thấy hai cô gái đang đi qua, nhìn chúng tôi với nụ cười đầy ẩn ý. Tôi ngẩn ra một chút, rồi cúi đầu. Lục Dã đ/è lên ng/ười tôi, một tay chống đất, tay kia đang mò vào hông tôi. Còn tôi, lực đẩy không đủ mạnh, ngược lại còn giống như... muốn từ chối mà lại không từ chối. Hai cô gái nhìn nhau, rồi nói: "Chúng tôi chỉ đi ngang qua thôi, không nhìn thấy gì đâu!" "Các cậu cứ tiếp tục nhé..."