Ngoại truyện 4
Việc tôi úp mặt vào đũng quần Hứa Dực hoàn toàn là một hiểu lầm ngớ ngẩn.
Tôi chỉ định khoe cơ bắp trước mặt cậu ấy thôi.
Lúc trượt quỳ xuống vì quá phấn khích, tôi đã không kịp dừng lại.
Tôi cảm thấy rất x/ấu hổ.
Đối mặt với Hứa Dực, tôi luôn hành động ngốc nghếch.
Có lẽ người ngốc thường có phúc.
Nhờ sự cố này mà chúng tôi đã có một fanpage CP.
Trong các bài đăng CP, cậu ấy được gọi là vợ của tôi.