Bạn Học Dâm Đãng
Chương 30: Chữa vết thương
Hứa Khải dịu dàng ôm Thẩm Tình, bàn ray xoa nhẹ eo cô, lần theo đường cũ mà da thịt tiếp xúc. Cảm xúc mềm mại nhẵn nhụi truyền vào lòng bàn tay khiến Hứa Khải vừa hài lòng vừa nóng rức. Vòng eo là nơi nhạy cảm của Thẩm Tình, cô rùng mình nhẹ, ngơ ngác nhìn Hứa Khải. "Cho tôi sờ được không?" Câu hỏi này trực tiếp làm Thẩm Tình đỏ mặt xấu hổ, cô nhìn nhìn Hứa Khải không chịu được liền chui vào ngực hắn muốn trốn. Hành động dễ thương này của cô làm Hứa Khải cười rộ lên. Hắn cợt nhả nói. "Mau nói đi. Em có cho tôi sờ không?" "Đừng...đừng nói nữa" Thẩm Tình xấu hổ rầm rì nói. Cô không biết tại sao Hứa Khải luôn làm cô xấu hổ vậy chứ, cậu ấy hỏi thẳng như thế không ngại sao? Hứa Khải càng nhìn càng thích, hắn vẫn không kìm được tiếp tục trêu ghẹo Thẩm Tình. "Sao lại trốn. Mau nói đi. Em không nói tôi không dám sờ. Thẩm Tình nghe thấy thế thì bĩu môi, má phồng lên biểu tình. Làm gì có chuyện đó, rõ ràng trước đây cậu ấy không hỏi vẫn sờ còn gì? 11 "Vậy em không muốn cho tôi sờ hả?" "Muốn." Chữ muốn của Thẩm Tình nhỏ như muỗi kêu nếu không phải hắn đang chầm rãi quan sát Thẩm Tình thì cũng không dễ gì nghe thấy. "Thật ngoan. Da em mềm quá. Tôi muốn sờ mãi" "A." Bàn tay hư hỏng của hắn đi tới đâu thì da thịt của Thẩm Tình tê rần tới đó, thậm chí còn nóng phừng lên. Cô không kìm được mà rên rỉ, tiếng rên nhỏ này lọt vào tai hắn khiến đầu hắn căng ra, mồ hôi chảy xuống. Hắn không nghĩ thỏ non lại nhạy cảm đến thế, rõ ràng hẳn mới chỉ sờ mà thôi, nhỡ sau này làm thật, thỏ non có khi ngất mất thôi, hắn sẽ chơi nát cô, khiến cô một giây cũng không thể rời khỏi hẳn. Phần ngực non mềm tròn trịa được áp vào tay của Hứa Khải, hắn có chút điên cuồng mà bóp, hắn nhào lộn hai khối thịt mềm mại trong tay. Thẩm Tình nóng mặt, cô bấu chặt hai tay vào bả vai của Hứa Khải, đuôi mắt cũng vì thế mà đỏ hoe chọc người thương tiếc. "A....anh nhẹ thôi. "Tôi đang chữa vết thưởng cho em đây"