Bạn Học Dâm Đãng
Chương 31: Sự cố
Thẩm Tình toang tỉnh dậy, mồ hôi đổ ròng ròng. Cô vội nhìn sang đồng hồ bên cạnh rồi thở phào, hoá ra chỉ là giấc mơ. Thẩm Tình đỏ mặt, cũng là vì do lời nói của Hứa Khải đây mà.
"Hứa Khải"
Thẩm Tinh thầm gọi tên của hắn. Trong mơ mọi thứ rất chân thật, nếu không phải giật mình tỉnh dậy, Thẩm Tình thậm chí còn tưởng là thật. Nhớ đến bạn của Hứa Khải gọi mình là chị dâu, cô càng cắn chặt răng. Cô không phải ảo tưởng quá đấy chứ? Sao có thể được? Cô...rốt cuộc đang nghĩ gì thế?
Sáng sớm, Thẩm Tình lật đật dậy sớm, cô nhắn tin cho Bán Hạ rồi vội đi trước.
Đến trường, cô cố ý liếc mắt xung quanh nhưng không thấy bóng dáng của Hứa Khải, Thẩm Tinh thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng sâu bên trong Thẩm Tình lại mong giống như giấc mơ kia.
Bán Hạ đến sau, thấy Thẩm Tình thẩn thờ thì vỗ nhẹ mặt cô, nhăn nhó.
"Sao cậu dám hủy kèo cơ chứ? Làm mình tưởng cậu bị gì nữa cơ."
Thẩm Tình áy náy nhìn Bán Hạ, tỏ vẻ biết lỗi lí nhí.
"Bán Hạ à, tớ xin lỗi. Tại..."
"Thôi được rồi. Hôm nay cậu phải bao tớ ăn trưa chuộc lỗi."
"Bán Hạ à...tớ...
"Cậu lại có hẹn với Hứa Khải nữa à? Ôi trời hai người rốt cuộc đã yêu nhau chưa đây?"
"Cậu, cậu nói gì đó. Không thể nào?"
"Cái gì mà không thể? Có khi cậu ta đang chết mê chết mệt cậu đó"
Chết mê chết mệt ư? Có khả năng không? Hứa Khải cậu ấy...
"Ây nha, cái đồ mê trai này. Đúng là chỉ cần nhắc đến cậu ta cậu liền như người mất hồn."
Ngải Tâm xuất hiện lù lù phía sau, nhìn về phía Thẩm Tình trêu chọc.
"Ôi dào, nữ thần Nhất Trung đã có người trong lòng, biết bao nam sinh tan nát trái tim a."
"Cái gì mà nữ thần. Cậu ta chính là kỹ nữ."
Tiếng cười hầm hố vang khắp cả lớp học. Bán Hạ nắm chặt hai tay nhìn chằm chằm về phía Ngải Tâm mắng.
"Cậu không nói được lời hay thì ngậm miệng lại, đừng có đi sủa bậy như thế?"
"Tôi toàn nói thật. Gì mà lời không hay hay hay? Chỉ có người có tật mới giật mình những lời tôi nói nha"
Bán Hạ tức điên lên, cô ấy muốn xông lên ăn thua đủ với Ngải Tâm nhưng bị Thẩm Tình ngăn lại. Cô lắc đầu sau đó tiến lên nhìn vào Ngải Tâm nói.
"Tôi chỉ muốn là học sinh bình thường, mong cậu đừng gán ghép tôi với những thứ đó, tôi không cần. Hơn nữa việc tôi làm gì cũng không liên quan đến mấy người. Mấy người nếu rảnh thì ráng làm nữ thần đi"
Mấy người trong lớp mồm chữ O mắt chữ A nhìn Thẩm Tình, họ cũng không ngờ một nữ sinh yếu đuối ngày thường lại trở nên dũng cảm nói lại Ngải Tâm. Có drama hóng hớt rồi đây.
"Thẩm Tình nói đúng lắm.
Ngải Tâm muốn nói lại trống đánh, thế là cô ta đành nuốt cục tức này.
Thầy giáo bước vào dạy, cả lớp dần ổn định.
"Thẩm Tình cậu giỏi lắm, lần sau phải như vậy biết chưa?"
Thẩm Tình gật đầu, cô nhìn Bán Hạ mỉm cười.
Cô đã từng muốn đứng lên phản kích như vậy từ lâu rồi, trước nay toàn là do cô sợ sệt nhưng hôm nay, Hứa Khải và Bán Hạ đều là chỗ dựa của cô, cô càng có thêm cổ vũ.
Hôm nay lớp cô có tiết thể dục chung với lớp của Hứa Khải, Thẩm Tình hồi hộp không biết có chạm mặt cậu ấy không?
"Tí nữa chúng ta học chung với Hứa Khải đó."
Nói là tiết thể dục nhưng đây là thời gian để mọi người hoạt động tự do thôi. Hầu hết nam sinh đều lựa chọn chơi bóng rổ, nữ sinh cổ vũ cho lớp bọn họ. "Ê mau đi coi, Hứa Khải đấu bóng rổ đấy.
Bán Hạ kéo tay Thẩm Tình tới trước sân thi đấu. Ở đây cũng có rất nhiều nữ sinh khác bọn họ đều đồng loạt hô tên Hứa Khải, cũng đúng, Hứa Khải là nam thần của Nhất Trung, fan nữ chiếm gần hết trường.
"Hứa Khải công nhân được người yêu thích ha."
Thẩm Tình gật đầu cô cũng biết điều đó. Cô xấu hổ sợ hãi muốn trốn đi nhưng Bán Hạ không chịu, muốn cô ở đây cổ vũ. Thẩm Tình nghĩ lại từ trước đến giờ cô toàn chỉ lén lút ở đằng xa thầm cổ vũ cho cậu ấy thôi.
Chu Ninh loay hoay nhìn đến đội cổ vũ, vô tình liếc thấy Thẩm Tình đang nhìn Hứa Khải thì cười cười. Cậu ta đến chỗ Hứa Khải nói.
"Cậu có cần đi đấu bóng rổ mà dẫn người đi theo không?"
Hứa Khải không hiểu nên nhăn mặt.
"Cậu gợn đòn hả! Nói gì đấy?"
"Nhìn đi, chị dâu tới cổ vũ cho cậu kìa"
Hứa Khải liếc mắt sang hướng của Chu Ninh nhìn, vừa hay bắt gặp ánh mắt của Thẩm Tình, hắn nhướn mày nhìn cô.
Thẩm Tình cũng bắt được cái nhướn mày của hắn, hắn phát hiện ra cô rồi, mồ hôi đổ đầy tay Thẩm Tình, cô run run nhưng nhủ lòng chỉ là trùng hợp, hắn không phải nhìn cô.
Chu Ninh thấy hành động ngầm của hai người không kịp né, trề môi.
"Hai người có thể tha cho cẩu độc thân là tôi không? Phát cơm chó như vậy không thấy ác sao?"
"Đáng đời tên FA nhà cậu."
Trận đấu bắt đầu, Hứa Khải nắm quyền chủ động liên tục ghi điểm, nữ sinh hò hét nhiệt tình. Thẩm Tình cũng hoà vào không khí, lí nhí nói Hứa Khải cố lên.
Đang lúc trận đấu cao trào, cô đột nhiên bị đẩy mạnh về phía trước, lần này người hại cô rất có chủ đích, đường bóng vừa hay hướng vào phía cô, Thẩm Tình thầm nghĩ lần này tiêu rồi. Mặt cô sẽ thành biến thành màn thầu cho coi.