Ngoại truyện 4

Vân Đậu Đậu
Cập nhật:
Một hôm, tại buổi họp mặt hội bạn của Chu Nhất Chẩm, cậu ấy say đến mức đi đứng loạng choạng phải cần người đưa về nhà. Tôi rót cho cậu ấy ly nước. Vừa đặt xuống bàn đã bị cậu vòng tay ôm ch/ặt ngang eo, đặt tôi ngồi lên đùi rồi ghì trọn vào lòng. Giọng nhao nhoét đầy men say: "Cục cưng, cậu không biết ngày xưa tớ đã giấu tình cảm với cậu khổ sở thế nào đâu!" "Chắc hẳn cậu cũng không biết là tớ đã thích cậu từ cái nhìn đầu tiên rồi cơ..." "Còn thằng bạn thời thơ ấu của cậu nữa, tớ chẳng muốn nhắc chút nào. Lúc nào cũng dòm ngó bên cạnh, khiến tớ không dám lơ là dù một giây." Tôi: "Xin lỗi nha~ Thực ra hình như tớ đều biết hết đó." Dù vậy, nghe những lời ấy trái tim vẫn mềm nhũn không kiểm soát. Cậu ấy cúi xuống cổ tôi hít hà, mãn nguyện với mùi nho nồng nàn rồi cười ngây ngô: "Cục cưng, thơm quá đi." Bỗng giọng cậu hoảng hốt: "Honey... không thấy tớ sến chứ? Tớ không nói nữa đâu." Tôi bật cười. Xoay người tìm tư thế thoải mái rúc vào lòng cậu. "Không sến đâu, ngọt lắm." Tiếng cười khúc khích vang lên. Giọng nói chuyển sang dịu dàng: "Với lại honey à, tớ chưa từng kể với cậu." "Ngày đầu gặp mặt, trước khi nhận ra mùi hương của nhau, chỉ cần nhìn thấy cậu một lần là tớ đã si mê rồi." "Chính vì muốn thu hút sự chú ý của cậu, tớ mới đặc biệt nhắc đến mùi nho của cậu đó." HẾT.