Chương 12
Sau một tháng, chiến đội RQ đại diện quốc gia đi tham gia cuộc thi quốc tế.
Lúc đó tôi đã về lại trường, cùng với giáo viên hướng dẫn triển khai đề tài sớm.
Đúng vậy, tôi đã tiếp tục học lên trở thành nghiên c/ứu sinh.
Đến RQ ứng tuyển trợ lý thực tập, vốn dĩ là cho bản thân một cơ hội cuối cùng.
Nhưng không ngờ rằng mọi chuyện lại như thế này, tôi nghe được lời xin lỗi chân thành của Kỳ Dương.
Sau ngày hôm đó, tuy tôi không nói đồng ý, nhưng mối qu/an h/ệ giữa tôi và Kỳ Dương hoà hoãn lại không ít.
Quả thật Kỳ Dương rất nỗ lực học hỏi để trở thành một người bạn trai chuẩn mực.
Cho dù huấn luyện rất bận rộn, nhưng mỗi ngày đều nhắn lời chào buổi sáng và chúc tôi ngủ ngon, nắm bắt tất cả thời gian nghỉ ngơi để liên lạc nói chuyện với tôi.
Đối với chuyện tôi trở về trường học thạc sĩ, tuy anh không nỡ, nhưng vẫn tỏ ra đồng ý.
Ngày thi đấu chung kết, sắp tới thời gian thi đấu, tôi thu dọn xong đồ đạc chuẩn bị rời khỏi phòng thí nghiệm, còn chưa đến được ký túc xá, điện thoại đã hiện lên một tin nhắn.
Vừa mở ra xem, là Kỳ Dương.
Kỳ Dương: “Em sẽ xem chung kết chứ?”
Tôi không hiểu rõ nên chỉ trả lời: “Ừm?”
Bên đó trả lời lập tức.
Kỳ Dương: “Nếu em xem, anh sẽ thắng.”
Khóe miệng không tự chủ hơi cong lên, tôi đưa tay đ/á/nh chữ.
“Cố lên.”
“Em đang xem anh, Kỳ Dương.”
Cuối cùng, trận thi đấu đó, anh đã thắng.