Chương 18

Ngoài quán cà phê, Ôn Thanh đang mười ngón tay đan xen với một cô gái. Cô ấy nói gì đó với cô gái kia, khiến cô ấy mỉm cười rồi rời đi. Sau khi Ôn Thanh bước vào, tôi vẫy tay gọi cô ấy. “Người vừa rồi là bạn gái của chị đúng không?” Ôn Thanh mỉm cười gật đầu: "Có phải rất xinh đẹp không?" Tôi gật đầu, đúng là rất xinh đẹp. Khác với vẻ đẹp của Ôn Thanh, Ôn Thanh mang lại cảm giác đầy hoang dã và mạnh mẽ. Còn cô gái vừa rồi lại mang vẻ đẹp dịu dàng, khiến người ta cảm thấy dễ chịu. “Em nghe nói chị đã nộp đơn đi du học rồi?” Tôi đẩy tách cà phê về phía Ôn Thanh. “Đúng vậy, sau khi tốt nghiệp, chị dự định sẽ định cư ở đó. Cô ấy cũng là trẻ mồ côi như chị, chị muốn cho cô ấy một mái ấm. Trùng hợp là chú Lục có một công ty chi nhánh ở bên đó, ông ấy dự định muốn chị sang tiếp quản.” “Còn em thì sao? Hôm nay em hẹn chị chắc không chỉ để ôn chuyện cũ, đúng không?” Quả nhiên là Ôn Thanh, cô ấy luôn nhìn thấu được suy nghĩ của tôi. Tôi đi thẳng vào vấn đề: “Lục Chu Dã chính là người đã tài trợ em, đúng không?” Ôn Thanh gật đầu: “Đúng vậy. Năm đó, cậu ấy cũng chính là người bảo chị giúp em học thêm. Chị là học sinh thuộc lứa đầu tiên được chú Lục tài trợ. Sau khi đỗ đại học, chú Lục thấy chị là trẻ mồ côi không nơi nương tựa, nên đã giao cho chị một công việc b/án thời gian: dạy kèm cho Lục Chu Dã. Thật ra, khoảng thời gian đó, em luôn học cùng A Dã, cùng tiến bộ với cậu ấy. A Dã rất thông minh, rất nhiều vấn đề cậu ấy nghe giảng một lần là hiểu..." “Vậy nên, mỗi lần nghe thấy em ở đầu dây bên kia gặp chút khó khăn, cậu ấy sẽ chủ động nói mình cũng không hiểu, để chị giảng lại thêm một lần.” Hồi đó tôi ngại làm mất thời gian của Ôn Thanh. Cho nên có những chỗ không hiểu, tôi cũng không dám hỏi. Nhưng lần nào chị Ôn Thanh cũng đoán ra, sau đó không ngại phiền kiên nhẫn giảng đi giảng lại cho tôi. Tôi luôn nghĩ rằng chị Ôn Thanh hiểu tôi. Nhưng sự thật, người thực sự hiểu tôi lại là Lục Chu Dã. Trước đây là vậy, bây giờ cũng thế. Có lẽ, tương lai cũng sẽ như vậy. Trước khi rời đi, chị Ôn Thanh gọi tôi lại. Cô ấy nói: “A Dã vốn định làm quen với em ở đại học A, nhưng ai ngờ em vừa nhập học đã dính lấy chị, còn ở ký túc xá nói rằng người mình thích là chị. Thêm vào đó, các em vốn là người cùng giới, sự khác biệt về giới tính khiến cậu ấy e ngại rút lui, vì vậy cậu ấy không dám nói, sợ em sẽ coi cậu ấy như quái vật." “Đừng nhìn A Dã lúc nào cũng tỏ ra vô tư, thực ra cậu ấy cũng giống bạn gái chị vậy, hai người họ đều là q/uỷ nhát gan. Vì thế, việc cậu ấy dám bước đến bước này đã là điều không dễ dàng gì với cậu ấy rồi." “Các em đều là bạn của chị, chị không muốn thấy hai người lạc lối, bỏ lỡ nhau. Vậy nên, Thính Lan, hãy lắng nghe trái tim mình. Thích chính là thích, không cần sợ giới tính.”