Chương 6

6. Cổng lớn Khôn Ninh Cung đóng cửa 10 ngày, Hoàng đế không chịu nổi nữa nên đã xông vào. Hắn liếc nhìn đồ ăn trên bàn và hỏi ta với vẻ mặt u ám: "Đây có phải là cách Hoàng hậu cầu nguyện cho ta không?" Ta bình tĩnh đáp lại hắn: “Chỉ khi ăn no ta mới có sức để cầu nguyện cho hoàng đế chứ.” Hắn nhếch khóe miệng, lời phàn nàn không ngừng phát ra từ trong lòng. [Những phi tần khác mỗi ngày đều mang canh và bánh ngọt đến cho ta. Hoàng hậu thì lại vui vẻ bế quan và tự mình uống canh ăn bánh ngọt.] [Ta tức quá đi mất, ta thực sự muốn tiêu diệt kẻ ng/u ngốc như nàng ta ngay lập tức!] Ta nhìn lên bầu trời. Điều đó càng làm hoàng đế thêm tức muốn ch*t. Ta thấy hắn ta hít một hơi thật sâu, nở một nụ cười và nói: "Cảm ơn Hoàng hậu đã vì trẫm mà phải hao tổn tâm tư." Ta vì thân thể mình mà bồi bổ, trả lời lại: "Đây là việc ta nên làm. Ta sẽ xin ngự thiện phòng gửi thêm đồ ăn. Ta sẽ ăn uống no say và tiếp tục lui về cầu nguyện cho hoàng đế." Hoàng đế vuốt râu, xua tay từ chối. "Không cần, thân thể của trẫm không có việc gì, hoàng hậu có thể xuất quan rồi.” Tiếp theo là tiếng lòng chân thành tràn đầy nhiệt huyết của hắn ta. [Hoàng hậu, đồ ng/u ngốc này còn muốn bế quan sao? Nàng ta cho rằng ta là kẻ ngốc sao?] [Nàng ta cả ngày không ra ngoài, trẫm làm sao có thể ki/ếm cớ làm tổn thương nàng ta được?] [Nếu không tìm được điểm yếu của nàng ta, trẫm sẽ không có lý do gì để tiêu diệt nàng ta hay tấn công gia tộc của nàng được.] [Nhất định phải khiến nàng ta xuất môn!] Ta bình tĩnh ăn bánh Bạch Hoa, không tỏ ra chút cảm xúc nào khi bị hoàng đế m/ắng. Nếu không có chuyện gì khác, tiếp theo hoàng đế sẽ tổ chức yến tiệc. Trong yến tiệc, hoàng đế tuyên bố sẽ phong Thục phi làm Hoàng quý phi và giúp ta quản lý hậu cung. Ta đưa cho Thục phi một đĩa bánh Bạch Hoa. Kết quả là Thục phi đã bị trúng đ/ộc sau khi ăn phải đĩa bánh đó. Hoàng đế tức gi/ận đến mức dọa gi*t ta. Phụ thân và ca ca ta đã đến hoàng cung suốt đêm để c/ầu x/in sự khoan hồng. Để giữ được vị trí Hoàng hậu cho ta, họ đã phải giao nộp một nửa binh quyền trong tay của mình. Sự việc xảy ra ở kiếp trước đó chính là khởi đầu cho sự suy tàn của gia tộc ta. Một lúc sau, hoàng đế mới thật sự đưa ra đề nghị: "Hoàng hậu, đã lâu rồi trong cung không tổ chức yến tiệc, sao chúng ta không tổ chức một bữa tiệc để bầu không khí trong cung trở nên sôi nổi hơn nhỉ." Ta vẫn bình tĩnh, mỉm cười và gật đầu đồng ý.