Chương 11 (Hoàn)

Ngay lúc Lục Thời Vu bắt đầu nói thì anh ấy đã tắt livestream từ lâu rồi. Anh ấy kéo tôi vào lòng. "Bà xã! Anh yêu em nhiều lắm." "Ngày mai là kỷ niệm năm năm chúng ta ở bên nhau, bà xã muốn đi đâu chơi." Lục Thời Vu giúp tôi lau nước mắt rồi nghịch ngợm cọ qua cọ lại lên người tôi. Mỗi nơi anh ấy chạm vào đều vương mùi của nắng và tràn đầy sức sống. Chúng tôi đã ở bên nhau hơn năm năm. Từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc. Và sẽ là vĩnh viễn. Tôi nắm lấy bàn tay không an phận của anh ấy và đan những ngón tay của chúng tôi vào với nhau. “Tiểu tử anh tốt thật đấy.” "Vậy ngày mai, chúng ta đi lãnh chứng đi.” "Cái này hả… chuyện này quan trọng lắm (Hoàn)