Chương 14
Lúc về đến ký túc xá, cũng vừa đúng lúc hai cậu bạn cùng phòng Alpha lại muốn chơi đ/á/nh bóng.
Tôi vội vàng tiễn bọn họ ra cửa, sau đó liền ghé vào bàn khẩn trương chờ Bùi Thời Nhiên trở về.
Vì để cho Bùi Thời Nhiên trong lúc cắn thoải mái hơn một chút, tôi cố ý tắm rửa cho thơm thơm mềm mềm, còn mặc một cái áo ba lỗ thuận tiện cho cậu ấy cắn.
Cái áo ba lỗ này không biết làm sao, có chút hở.
Xươ/ng quai xanh và sau lưng tôi đều lộ ra một mảnh, trắng bóng, nhưng tôi cũng không có tâm tư để đi thay đồ nữa.
Đang chuẩn bị từ ngữ trong lòng thì cửa ký túc xá mở ra.
Bùi Thời Nhiên đi vào.
Kết quả tôi còn chưa kịp mở miệng ân cần thăm hỏi, cậu ấy liền “rẹt” một cái mà giương mắt nhìn qua.
Ánh mắt kia khiến tôi không hiểu sao run lên, sống lưng phía sau cũng r/un r/ẩy.
Lại đột nhiên có một loại cảm giác đang bị người khác vuốt ve, trên lưng nhảy lên từng đám lửa, th/iêu đến trên mặt tôi.
Tôi kéo kéo áo ba lỗ, vội vàng đứng dậy tiến đến trước mặt cậu ấy:
“Bùi Thời Nhiên, tôi có chuyện muốn nói với cậu.”
Ánh mắt của cậu ấy đảo qua xươ/ng quai xanh của tôi, đừng lại ở trên khuôn mặt đỏ ửng của tôi:
“Chuyện gì vậy?”
Tôi do dự mấy phen, cuối cùng vẫn thấy ch*t không sờn mà duỗi cổ qua, lộ ra tuyến Omega.
“Bùi...... Bùi Thời Nhiên, cậu cắn tôi một cái có được không?”
Bùi Thời Nhiên hơn nửa ngày không nói gì.
Tôi cho rằng bản thân dọa cậu ấy đến mức không kịp phản ứng, vội vàng lắp bắp giải thích:
“Cái đó, thật ra tôi là Omega, khoảng thời gian trước tôi đã phân hóa lần thứ hai. Nhưng tôi không phải cố ý giấu cậu đâu, chỉ là không muốn dọn ra khỏi ký túc xá, như vậy sẽ cách cậu quá xa, bởi vì——”
Kết quả tôi còn chưa giải thích xong, cằm đã bị người ta vội vàng nắm ch/ặt nâng lên.
Tiếp theo, gương mặt của Bùi Thời Nhiên trong chớp mắt phóng đại đến cực hạn.
Sau đó nữa thì miệng của tôi đã bị người ta hung á/c hôn vài cái.
Trong lúc tôi còn đang bối rối, Bùi Thời Nhiên lại thân mật hôn lên mặt tôi, giọng nói trầm thấp, đôi mắt đen lay láy.
Tin tức tố vị Linh sam trong chốc lát bao bọc lấy tôi, làm cho tôi thoải mái đến cả người như nhũn ra.
“Tôi đồng ý sự theo đuổi của cậu, Diệp Tri Hạ.”
Khoảnh khắc đó, cả người tôi đều có chút meo meo meo meo.
Bùi Thời Nhiên nói gì cơ?
Đồng ý sự theo đuổi của tôi?
Không phải chứ, tôi theo đuổi cậu ấy lúc nào?