Tin tức tốt tin tức tốt! Nhờ mà cơm dinh dưỡng mẹ Tần đút, chiều cao của tôi cuối cùng có thể đột phá 170! 16 tuổi lên tới 170! 17 tuổi có thể lên tới 180! Tôi có một tương lai đáng mong chờ! Tần Bạc Đình thu hồi thước cuộn, từng nét từng nét ghi lại chiều cao của tôi. Đối với cuộc chạy trốn trước đó, Tần Bạc Đình giả vờ không có chuyện gì xảy ra. Sự nh.ạy cả.m trưởng thành sớm cũng làm cho tôi theo bản năng lựa chọn ngậm miệng không nói chuyện. Khoảng thời gian trước tôi đi tập huấn, lấy được huy chương vàng vào giải quốc gia. Điều này cũng có nghĩa là, tôi được cử vào trường top 1 toàn quốc - - Đại học A. Sau khi mẹ Tần biết được vui vẻ thu xếp một bàn thức ăn lớn, lại tự mình kéo tôi về Tần gia. “Ông xã, anh xem Chu Chu, người lớn lên đáng yêu, học tập lại tốt, đây chính là cuộc thi toán toàn quốc, nó giành huy chương vàng.” Ba Tần bộ dạng anh tuấn đẹp trai, mơ hồ lộ ra hơi thở của người đứng ở trên cao. Ông ấy nhìn về phía tôi, trong ánh mắt đầy tán thành dành cho người trẻ tuổi: “Lấy được đề nghị cử đi học rồi?” “Vâng, nhưng cháu còn đang chuẩn bị thi đại học, định xông lên thủ khoa tỉnh.” Bởi vì thủ khoa tỉnh cho tiền thưởng nhiều. Khóe miệng ba Tần khẽ nhếch lên: “Không tồi.” Tôi nhỏ giọng nói với Tần Bạc Đình: “Ba anh thật ngầu.” Tần Bạc Đình lặng lẽ trả lời tôi: “Giả vờ.” Quả nhiên, Tần Bạc Đình dẫn tôi đi toilet trở về, liền nhìn ba Tần dán sát má Tần làm nũng, một chút cũng không có bộ dáng ổn trọng lãnh khốc vừa rồi. Nghĩ đến quen biết Tần Bạc Đình, tôi tò mò hỏi hắn: “Anh rất tốt, tại sao bọn họ đều gọi anh là Diêm Vương sống?” Mặt hắn lộ vẻ cô đơn ủy khuất, sầu thảm cười: “Bị hiểu lầm là vận mệnh của tôi.” Thì ra diễn xuất là di truyền. Sau khi ăn xong cha con Tần gia vào thư phòng, không biết hai người bọn họ nói cái gì, nhưng sau khi đi ra Tần Bạc Đình đột nhiên hỏi tôi: “Du Chu, em có từng nghĩ đến việc làm gia sư không?.” “Ki/ếm tiền ai mà không muốn, nhưng tôi không có ng/uồn thu nhập.” “Chỗ tôi có, một giờ một trăm, nhận hay không nhận.” Tôi đi/ên cuồ/ng gật đầu: “Nhận, nhận, phụ đạo cho ai?” Tần Bạc đình một lóng tay chính mình: “Tôi.” ? Cũng giống như tôi sẽ không tránh xa hắn chỉ vì hắn là một thiếu gia, hắn lại càng không bởi vì có tiền thì yên tâm thoải mái chơi gái. “Phụ đạo cho anh cũng không lấy tiền.” “Đối tôi tốt như vậy.” Tần Bạc Đình chống má nhìn tôi: “Vậy nếu như tôi nói tôi muốn cùng em thi vào một trường học thì sao?” Anh nói thẳng thi vào đại học A không phải là được rồi sao! Tôi gãi gãi đầu: “Vậy quả thật rất khó thi, ha ha.” “Một giờ 200.” Tôi nhận. Nói đùa, nếu không đáp ứng sẽ không lễ phép với tiền. Nhưng tôi còn là phải hỏi rõ ràng: “Là chính bản thân anh muốn thì hay là yêu cầu của chú Tần?” Lỡ như chú Tần bị tôi kí/ch th/ích, vậy cũng thật có lỗi với hắn. Hắn cười nói: “Đương nhiên là tự mình muốn thi, không ai có thể ép buộc tôi.” Cái này thì tôi an tâm rồi. Tôi nhìn bài thi của Tần Bạc Đình, thành tích của hắn lại rất tốt, thi thử 985 không thành vấn đề. Hơn nữa hắn rất thông minh, một chút liền thông, thường thường tôi còn chưa nói xong hắn đã hiểu toàn bộ. Tiền này tôi cầm thật phỏng tay a. “Tần Bạc Đình, sao tôi lại cảm thấy tác dụng của mình giống thư đồng hơn, chủ yếu là làm bạn.” Tần Bạc Đình nghe vậy nhéo mặt tôi: “Vậy em cứ làm linh vật đi.” Thời gian vội vã trôi qua, lên cấp ba, tôi và Tần Bạc Đình may mắn được phân vào cùng một lớp. Điều đó cũng có nghĩa là sinh nhật của tôi đã đến một lần nữa.