Năm ngoái, tôi m/ua một căn hộ có hai phòng ngủ mà không báo với ai.
Mẹ tôi dọn dẹp đồ đạc xong xuôi vẫn còn hãi hùng:
"Trân Ái này, sao con dại dột cầm d/ao làm gì? Lỡ có làm đ/au mình thì sao? Đừng có tái phạm nữa nghe không?"
Tôi ngồi sát vào mẹ, vòng tay ôm lấy bà: "Vì con quyết tâm phải đưa mẹ đi mà. Như hồi thi đại học xong, mẹ cầm d/ao đưa con ra khỏi quê ấy."
Hồi nhận được giấy báo đại học, ông bà nội đột nhiên gọi chúng tôi về quê ăn mừng.
Nhưng về đến nơi mới biết đó là một cái bẫy.
Ông bà nghe người ta nói con gái học đại học xong sẽ như diều đ/ứt dây, không bao giờ quay về.
Họ lo sốt vó vì không vơ vét được tiền hồi môn cho đứa cháu đích tôn, bèn cùng bố và anh trai tôi bàn kế.
Họ nhận mười triệu tiền thách cưới từ một nhà trong làng, định bày tiệc đơn giản rồi gả tôi qua đó.
Để chắc ăn, họ tính cho đối phương đưa tôi về nhà "nấu gạo thành cơm" cho xong việc.
Thấy tình hình bất ổn, tôi đạp đổ bàn chạy trốn.
Nhưng chống cự không nổi, họ bắt tôi quay lại.
Mẹ thằng đàn ông kia thấy tôi cứng đầu, hối nó lôi tôi về nhà cho xong chuyện.
Họ nhét giẻ vào miệng, dùng dây thừng trói tôi ch/ặt cứng.
Lúc hắn vác tôi lên vai đi về nhà, cũng là lúc tuyệt vọng muốn ch*t của tôi lên đến đỉnh điểm.
Thì mẹ tôi - người vốn bị nh/ốt trong nhà kho - chẳng biết từ đâu cầm d/ao chạy tới.
Bà đầu tóc rối bù, vung d/ao đe dọa bất cứ ai tới gần, nhất quyết giải c/ứu tôi bằng được.
"Ai dám động vào con gái tôi! Muốn ch*t cứ lại đây!"
"Con tôi giỏi giang, phải đi học đại học! Ai dám phá nó, tôi liều mạng với các người!"
Năm đó, dù thiếu ăn thiếu mặc nhưng tôi vẫn cao 1m7. Còn mẹ chưa đầy 1m6.
Suốt ngày đầu tắt mặt tối, thân hình bà g/ầy nhom như bộ xươ/ng di động.
Nhưng trong khoảnh khắc ấy, tôi thấy dáng mẹ thật kỳ vĩ.
Còn hơn cả trời cao đất rộng.
Ông bà dọa tr/eo c/ổ nhảy sông t/ự t*.
Mẹ tôi vẫn không mềm lòng.
Bà báo cảnh sát, bố tôi và gã đàn ông kia bị giam mười lăm ngày.
Mẹ đưa hết tiền dành dụm cho tôi: "Con gái, mẹ vô dụng. Cầm tiền này đi xa, đừng về nữa."
Tôi bắt mẹ đi cùng, bà nhất quyết từ chối.
Ban đầu, tôi gi/ận bà ng/u muội.
Về sau mới hiểu, đó không phải ng/u muội.
Bà chỉ bị nh/ốt trong lồng thời đại.
Từ bé đã được dạy: đàn ông là trời là đất, phụ nữ sinh ra để hầu hạ đàn ông, phải đẻ con trai nối dõi.
Bà chưa từng được học hành, chưa thấy thế giới rộng lớn ngoài kia.
Nhưng tình yêu dành cho tôi đã cho bà dũng khí chống lại mọi giáo điều cũ kỹ.