Kiếm Chủ Bát Hoang

Hàn Vô Phong
Cập nhật:

Chương 231 “Sức mạnh huyết mạch…”

Sự xuất hiện của cánh cổng ánh sáng tím cùng với lăng mộ dưới lòng đất đích thực là một cơ duyên tuyệt thế đối với Tiêu gia. Ngay khi Đan Vân Chúa Tể vừa dứt lời, nhóm Tiêu Kình và Ngũ Đại Trưởng Lão tiến vào đầu tiên cũng bước ra khỏi cánh cổng ánh sáng tím. Nhìn thấy sáu người, lập tức mọi người Tiêu gia bộc phát một trận cảm thán, chỉ thấy sáu người lúc này đã có sự biến hóa một cách rõ ràng, tất cả đều bước vào tầng Vấn Đạo Cảnh. Trong cùng khoảng thời gian một canh giờ, tu vi của sáu người của Tiêu Kình đã bắt đầu từ Thiên Nhân Cảnh tăng lên tới Vấn Đạo Cảnh, hơn nữa nhìn vẻ mặt kinh ngạc đến hoảng của năm người, thật rõ ràng thiên phú của sáu người cũng đã nhận được sự thăng cấp cực đại. Tu vi và thiên phú đều có thể thăng cấp, điều này thật sự đủ làm cho mọi người điên cuồng, đương nhiên chỗ tốt này chỉ có người của Tiêu gia mới có thể có được, không phải huyết mạch Tiêu gia, cho dù là chúa tể đại năng cũng không thể đi vào lăng mộ dưới lòng đất. Sau khi sáu người Tiêu Kình đã tự mình trải nghiệm, xác định rằng lăng mộ dưới lòng đất không tồn tại một chút nguy hiểm nào, kế tiếp đó, dưới sự chỉ huy của Ngũ Đại Trưởng Lão và Tiêu Kình, từng nhóm người Tiêu gia bắt đầu xâm nhập lăng mộ dưới lòng đất. Đúng như lời của Đan Vân Chúa Tể, sự xuất hiện của lăng mộ dưới lòng đất cùng với cánh cổng ánh sáng tím đủ để khiến Tiêu gia tăng lên vài bậc trong nháy mắt và trở thành thế gia vọng tộc chân chính một phương. Tất cả người trong Tiêu gia đều kích động chờ đợi bên ngoài cánh cổng ánh sáng, lúc này Tiêu Trần đã rời khỏi đây cùng với Đan Vân Chúa Tể. Những chuyện kế tiếp đã không còn là chuyện của mình, hơn nữa Tiêu Trần luôn cảm thấy hình như Đan Vân Đạo Tôn đã biết một ít gì đấy đối với lăng mộ dưới lòng đất kia, vì vậy hắn muốn một mình đi hỏi Đan Vân Chúa Tể. Suốt đường đi đến nơi ở của Đan Vân Chúa Tể, khi chỉ còn lại sư đồ hai người, Tiêu Trần không giấu giếm gì nữa mà thẳng thắn hỏi: “Sư phụ, có phải ngài đã biết chuyện gì rồi không? Rốt cuộc lăng mộ dưới lòng đất kia là thế nào?” Đối mặt với câu hỏi của Tiêu Trần, Đan Vân Chúa Tể không trả lời, thay vào đó là một ngón tay điểm vào mi tâm của Tiêu Trần, sức mạnh linh hồn mạnh mẽ trực tiếp thâm nhập vào trong cơ thể Tiêu Trần. Dưới sự soi xét kỹ càng, kinh mạch cùng với sức mạnh huyết mạch khó có thể che dấu đã hoàn toàn bại lộ trước mắt Đan Vân Chúa Tể. Cảm nhận được sức mạnh huyết mạch trong cơ thể Tiêu Trần, dù là nhân vật như Đan Vân Chúa Tể cũng không khỏi sửng sốt đến mức hoảng sợ, phải qua một lúc lâu sau mới có thể bình tĩnh lại. “Sức mạnh huyết mạch…” Trong lòng thầm nghĩ, nhưng Đan Vân Chúa Tể không nói ra khỏi miệng, chỉ nói với Tiêu Trần. “Chuyện này đối với Tiêu gia không phải chuyện xấu, chỉ là có một số chuyện ta không có cách nào xác định, tạm thời khó mà nói. Hơn nữa hiện tại ngươi không cần thiết phải biết quá nhiều. Tóm lại, ngươi chỉ cần nhớ rằng biến cố lần này là cơ duyên cực lớn đối với Tiêu gia, mà đối với người lại càng hơn thế.” Đan Vân Chúa Tể không đưa ra câu trả lời mà Tiêu Trần muốn, sau khi nói xong thì trực tiếp xoay người đi vào phòng. Rõ ràng Đan Vân Chúa Tể hẳn là đã nhìn ra được điều gì đó, nhưng lại không nói cho hắn biết, đối với việc này, Tiêu Trần cũng rất bất đắc dĩ. Vẫn chưa có câu trả lời, nhưng chỉ cần không phải chuyện xấu thì có thể chấp nhận được, vì vậy, Tiêu Trần cũng cáo từ Đan Vân Chúa Tể trở về nơi ở của mình. Mấy ngày kế tiếp, Tiêu Trần một mực nghiên cứu sức mạnh huyết mạch của mình. Trong khi Tiêu Trần đang nghiên cứu huyết mạch lực của chính mình thì cùng lúc đó chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, các tộc nhân của Tiêu gia đều từ trong lăng mộ dưới đất đi ra, sau khi trải qua lễ rửa tội trong lăng mộ dưới đất, thực lực của toàn thể Tiêu gia đã hoàn toàn nhận được một cú nhảy vọt về vật chất. Tiêu gia hiện giờ có sáu người là cường giả đạt tu vi Vấn Đạo Cảnh, tu vi Thiên Nhân Cảnh đạt tới số lượng người khủng bố, hơn năm mươi người, Địa Minh Cảnh vượt hơn trăm người, còn về phần võ giả Huyền Nguyên Cảnh và Hoàng Cực Cảnh phía dưới lại nhiều không kể xiết. Không ngoa khi nói rằng cho dù hiện giờ Tiêu gia không dựa vào Tiêu Trần thì cũng dễ dàng đánh rớt hoàng thất của Lăng Phong quốc. Thực lực tăng lên khiến mọi người trong Tiêu gia vui mừng khôn xiết, bởi vì lần này không chỉ là nâng cao tu vi mà càng quan trọng hơn là nâng cao thiên phú. Sau khi thiên phú được nâng cao, tộc nhân Tiêu gia sẽ có thể tiến xa hơn trên con đường võ đạo và ngày sau Tiêu gia chắc chắn sẽ vô cùng huy hoàng. Nói trắng ra, bây giờ trong đám tiểu bối của Tiêu gia chỉ cần tùy ý lôi ra một người đều là đẳng cấp thiên tài, trên dưới cả gia tộc đều là thiên tài, nghĩ thôi cũng thấy chuyện này khủng bố đến mức nào. Mà ngay tại thời điểm mọi người trong Tiêu gia vui mừng ngây ngất, Tiêu Trần cũng phát hiện ra sức mạnh huyết mạch của chính mình có một công dụng, đó là năng lực trấn áp tuyệt đối đối với tộc nhân của Tiêu gia. Khi đối mặt với tộc nhân của Tiêu gia, chỉ cần trong đầu Tiêu Trần xuất hiện một ý niệm là đủ để ép đối phương thở dốc, Tiêu Trần cũng đã thử qua điều này. Ngay cả Ngũ Đại Trưởng Lão có được tu vi Vấn Đạo Cảnh, ở trước mặt Tiêu Trần, chỉ cần một ý niệm của Tiêu Trần cũng đủ khiến Ngũ Đại Trưởng Lão cho dù có liên thủ với nhau không thể động đậy ngón tay. Sự áp chế tuyệt đối đáng sợ, vả lại sự áp chế từ sâu trong huyết mạch, không thể chống cự, càng không thể phá giải. Có thể trấn áp bất kỳ người nào trong Tiêu gia và nguyên nhân được điều tra ra là do sức mạnh huyết mạch của Tiêu Trần, đã kiểm tra qua rất nhiều tộc nhân trong Tiêu gia và không một ai trong số những người này có sức mạnh huyết mạch giống như Tiêu Trần. Có thể khẳng định rằng trong tất cả những người của Tiêu gia, chỉ có Tiêu Trần là người mang sức mạnh huyết mạch này, những chủ nhân khác của Tiêu gia cũng không có. Có lẽ chính vì nguyên nhân của sức mạnh huyết mạch mà Tiêu Trần có thể trấn áp bất kỳ tộc nhân nào của Tiêu gia một cách dễ dàng như vậy. Với năng lực như vậy, sự kiểm soát của Tiêu Trần đối với Tiêu gia đã đạt đến đỉnh điểm của sự tuyệt đối, nếu bất kỳ người nào của Tiêu gia dám nảy sinh ra suy nghĩ gian dối, bất kể là khoảng cách xa như thế nào, chỉ cần một ý niệm xuất hiện trong đầu Tiêu Trần, lập tức đối phương sẽ nổ tan xác mà chết. Bằng cách này, cho dù ngày sau Tiêu gia có đạt đến độ cao nào thì Tiêu Trần cũng vẫn luôn là vương của Tiêu gia, điều khiển quyền sống chết của trên dưới Tiêu gia và đây chỉ là chuyện của một ý niệm. Sau khi xác nhận điều này, trong lòng Tiêu Trần cũng hoàn toàn yên ổn. Mấy ngày nay hắn không có ra ngoài, vào ngày này, Tiêu Trần chậm rãi đi dạo trong đại trạch của Tiêu gia. Nhìn thấy ý cười dạt dào trên mặt của mọi người trong Tiêu gia, trong lòng Tiêu Trần cũng càng cảm thấy tốt đẹp. Gia tộc của mình có thể cường đại đương nhiên cũng là nguyện vọng của Tiêu Trần. Huống chi, Tiêu Trần có quyền kiểm soát tuyệt đối đối với Tiêu gia nên hắn không cần phải lo lắng rằng ai đó trong Tiêu gia dám lấn quyền gây rối. Vừa lúc Tiêu Trần đang tùy ý đi dạo, cách đó không xa có mấy người cùng thế hệ trẻ trong Tiêu gia, bọn họ đều là người cùng thế hệ với Tiêu Trần, sau khi trải qua sự việc đi vào lăng mộ dưới lòng đất, tu vi của mấy người này đã từ Huyền Nguyên Cảnh tăng lên tới tầng Địa Minh Cảnh và thiên phú của họ cũng đã tăng lên rất nhiều. Có lẽ cũng chính vì sự thăng cấp quá lớn này mà vài tên thanh niên này đã tỏ ra thiếu tôn trọng Tiêu Trần hơn, nhìn thấy Tiêu Trần đi tới, có một gã thanh niên trong số đó lạnh giọng mỉa mai nói. “Các ngươi có biết lần này lăng mộ dưới lòng đất xuất hiện, tất cả mọi người trong Tiêu gia đều chiếm được lợi cực lớn, duy nhất chỉ có tên Tiêu Trần này là vẫn không mảy may thay đổi tí nào, không tăng một chút tu vi nào.” “Ta nghe nhiều người nói tổ tiên không thích Tiêu Trần, cho nên mới không cho hắn cơ duyên.” “Đúng vậy, đúng vậy.”