Chương 12
Một cung nữ dẫn ta đến một biệt viện, trong viện tử bày chăn đệm và hoa quả điểm tâm.
Ta liếc mắt, đi thẳng đến nội điện phủ đầy mặt người.
Cung nữ rùng mình, run giọng nói: "Hạ chân nhân vẫn đừng vào phòng thì tốt hơn."
Ta đ/á lên mặt người trên cửa gỗ: "Không sợ nàng ta tới tìm ta, chỉ sợ nàng ta không tới."
Ta nằm trên giường, kéo vành mũ, ngăn cách ánh nắng ở bên ngoài, mới thoải mái ngả lưng.
Giường trong cung này vừa mềm vừa lớn, vô cùng thoải mái.
Ban ngày chắc là lệ q/uỷ sẽ không làm lo/ạn, ta không cần ngủ, rảnh rang có hơi nhàm chán, móc xươ/ng ngón tay ra đặt lên đầu giường.
"Trình Dụ, giường này thoải mái thật đấy."
"Xươ/ng này cứng ngắc, ngươi ở nhất định rất khó chịu nhỉ?"
Xươ/ng ngón tay cào mấy cái lên gối, giống như đang kháng nghị.
Ta cười, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, tống cổ ban ngày dài đằng đẵng.
Lúc hoàng hôn, sắc trời dần tối, bên ngoài phòng truyền tới tiếng hô hoảng lo/ạn của thái giám: "Hạ chân nhân, xảy ra chuyện rồi, không thấy thái tử điện hạ đâu!"
Ta thầm gi/ật mình, vội vàng bật dậy, cầm xươ/ng ngón tay lao ra ngoài điện: "Chuyện như thế nào?"
Thái giám dẫn ta tới một đình viện, trong viện bày thảm ngồi, bản tấu tán lo/ạn trên đất.
Thái giám nói như khóc: "Thái tử điện hạ vốn ở đây phê sửa tấu sớ, nô tài mang trà nóng tới cho ngài ấy lại phát hiện thái tử điện hạ không thấy đâu, tấu sớ đều rơi trên đất, lẽ nào..."
Ta nói: "Thái tử có đến gần gỗ không?"
"Không thể nào, điện hạ rất cẩn thận, bậc cửa bằng gỗ của cửa viện cũng đã bị tháo dỡ."
Ta sầm mặt, lệ q/uỷ này e là lợi hại hơn tưởng tượng của ta: "Ngươi đi lấy một bộ y phục thái tử từng mặc, không cần giặt, bên trên nhất định còn lưu lại khí tức của thái tử mới được."
Thái giám dạ một tiếng, chẳng bao lâu đã cầm một đôi tất trở lại: "Đây là tất điện hạ mới cởi hôm qua, còn chưa giặt."
Ta: "... Khí tức và mùi vẫn có khác biệt. Bỏ đi, ném tất này xuống đất, ngươi đi ra ngoài đi."
Sau khi thái giám rời đi, ta nắm xươ/ng ngón tay tới gần đôi tất, xươ/ng ngón tay rất gh/ét bỏ co quắp lại, cuối cùng bị ta ép buộc, xươ/ng ngón tay chạm khẽ lên tất.
Ta nói: "Ta biết việc này rất khó, ngươi cố hết sức thử đi."