Chương 207 Cho dù là Lâm Mặc Ca cũng không thể.

Lạc Diệc Tuyết
Cập nhật:

 

Thế nhưng, anh ta thực sự có thể dễ dàng buông xuôi như vậy sao? “Chỉ cần chị đồng ý thì đương nhiên anh sẽ lấy chị...” Anh ta cười, chỉ còn biết trả lời như vậy. Nếu như dừng lại luôn ở đây thì đã chẳng phải là Nguyệt Nhi. Cô bé bĩu môi, quay qua hỏi mẹ: “Vậy chị ơi, chị có đồng ý lấy anh Vũ Thần không?” lại. Đầu Vũ Hàn đầy vạch đen, cậu chỉ hận không thể bịt miệng Nguyệt Nhi Lâm Mặc Ca lại càng muốn tét mông cô bé hơn, cô bé này đúng là hết chuyện để hỏi rồi! Cô lườm cô bé sắc lẹm, Nguyệt Nhi sợ quá run lên, rúc vào trong lòng Vũ Thần. Cô bé chỉ tò mò thôi mà, nếu như mẹ lấy anh Vũ Thần thật thì chẳng phải sau này cô bé sẽ phải gọi ông bố rẻ tiền là ông hai rồi sao? Cô bé không muốn! Cho nên, bất chấp cái lườm sắc lẹm của mẹ, cô bé vẫn hỏi tới cùng: “Có không vậy chị?” “Quyền Vũ Hàn!” Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng phá tan bầu không khí lúng túng này, ừm... Khiến bầu không khí càng trở nên lúng túng hơn. Quyền Giản Li sầm mặt đi ra khỏi phòng khách. Vừa rồi anh tìm một vòng không thấy người phụ nữ này đâu, không ngờ cô lại đang đứng ở ngoài sân cùng với Vũ Thần! Hơn nữa, đứa con trai ngốc nghếch của anh lại còn hỏi thứ câu hỏi tẻ nhạt này nữa! Lửa giận lập tức bùng cháy. Nguyệt Nhi bị quát run cả người, sau khi nhìn thấy đối phương, khuôn mặt nhỏ của cô bé còn sầm sì hơn cả anh: “Hừ, bố gọi con làm gì!” Mặt Quyền Giản Li u ám hơn mấy phần nữa: “Con nói chuyện với bố như thế đấy à? Ai dạy con nói năng như vậy đấy hả?” “Tại bố quát con trước mà! Ai dạy bố nói chuyện với con là cứ phải quát nạt như vậy vậy? Bố không biết là phải dùng tình yêu để cảm hóa trẻ con sao? Hừ...” Anh có lý, Nguyệt Nhi còn có lý hơn anh! Nhất là khi nghĩ tới chuyện ông bố rẻ tiền muốn đưa Vũ Hàn ra nước ngoài, lại còn bắt nạt mẹ, lửa giận trong lòng Nguyệt Nhi lại cháy lên. Cô bé muốn tranh thủ cơ hội này xả hết cơn giận ra, báo thù cho Quyền Vũ Hàn và mẹ! Lâm Mặc Ca và Vũ Hàn toát mồ hôi lạnh, rõ ràng trông thấy Quyền Giản Li đang nổi giận, sao Nguyệt Nhi vẫn còn phải đổ thêm dầu vào lửa làm gì? Hơn nữa, Nguyệt Nhi học được câu này ở đâu vậy, chẳng buồn cười chút nào hết. Quyền Giản Li siết chặt nắm đấm, nói nghiến răng nghiến lợi. Mắt anh tóe lửa giận! Lâm Mặc Ca giật mình, vội bước tới mấy bước, ngăn cản tầm mắt giữa anh và Nguyệt Nhi. “Chờ lâu như vậy đều đã đói cả rồi, chúng ta mau vào trong nhà thôi!” Quyền Giản Li liếc nhìn cô, trông thấy cô bé trong ngực cô, anh nhướng mày: “Em thích trẻ con à?” Vũ Hàn cố gắng quay mặt đi chỗ khác, không muốn để bố nhận ra mình, tim cậu đập thình thịch, khoảng cách gần quá, nhất định đừng để bị lộ. “Đúng vậy, em vẫn luôn rất thích trẻ con mà, chẳng lẽ anh không biết hay sao?” Có lẽ đoán được suy nghĩ của Vũ Hàn nên Lâm Mặc Ca hơi nghiêng người, che chở Vũ Hàn trong lòng mình. Quyền Giản Li nhìn thẳng vào cô rồi lại nhìn đứa trẻ trong lòng cô, anh có cảm giác cảnh tượng này rất quen thuộc, nhất là đôi mắt của cô và đôi mắt của cô bé trong lòng cô... Nguyệt Nhi nhảy phịch khỏi ngực Vũ Thần, đôi chân ngắn chạy lon ton tới cạnh Lâm Mặc Ca, nịnh nọt ôm bắp chân cô, nhìn cô chăm chú, hỏi đầy ngây thơ: “Chị ơi, chị thích anh Vũ Thần hay thích bố em?” Ôi... Vũ Hàn hung hăng trợn mắt nhìn Nguyệt Nhi, cô bé này lại rảnh rỗi kiếm chuyện rồi! Tuy nhiên, Vũ Hàn cũng rất muốn biết câu trả lời. Cậu thực sự muốn biết, trong lòng mẹ, bố quan trọng hơn hay anh Vũ Thần quan trọng hơn. Dù sao anh Vũ Thần cũng là mối tình đầu của mẹ. Câu hỏi này của Nguyệt Nhi thu hút sự chú ý của cả Vũ Thần và Quyền Giản Li. Đây cũng xem như là một cuộc đọ sức âm thầm giữa hai người đàn ông phải không? Chuyện này có liên quan tới thể diện. Cho nên, câu hỏi tò mò của Nguyệt Nhi vô tình đẩy Lâm Mặc Ca vào tình cảnh lúng túng. Dù cô trả lời như thế nào đều sẽ đắc tội một trong hai người. “Vì sao Vũ Hàn lại hỏi như vậy?” Cô cúi đầu nhìn Nguyệt Nhi, giọng nói dịu dàng hơn nhưng ánh mắt thì lại hung dữ hơn. Nguyệt Nhi bị lườm dần dần ỉu xìu. “Ừm... Bởi vì Vũ Hàn thích chị, muốn chị làm mẹ của Vũ Hàn!” Cô bé

 

chớp đôi mắt to, dáng vẻ ngây thơ vô tội khi nói chuyện khiến người ta hết sức đau lòng. Trái tim Lâm Mặc Ca tan chảy. Hóa ra, trong lòng Nguyệt Nhi cũng hy vọng sẽ có một gia đình hoàn chỉnh sao? Dù cho Quyền Giản Li có quát nạt cô bé thế nào, phạt cô bé thế nào nhưng trong lòng con trẻ, bố là bố, là người mà không ai khác có thể thay thế được... Thế nhưng, cô và Quyền Giản Li thực sự không thể có trái ngọt. Anh không hề yêu cô mà phải không? “Quyền Vũ Hàn! Không phải bố đã nói không được thảo luận chủ đề này nữa rồi sao?” Quyền Giản Li sầm sì nói.

 

 

Lần trước, khi ở trên xe, nhóc con cũng từng nói muốn có một người mẹ. Lúc đó anh đã nói, mẹ ruột là người mà không ai có thể thay thế được. thực sự thích người phụ nữ này tới vậy sao?