Mommy Bảo Bối: Daddy Là Tổng Giám Đốc Siêu Quyền Lực (FULL)

Lạc Diệc Tuyết
Cập nhật:

Chương 227 Chỉ là sẽ không bao giờ nói với anh.

 

Hoàng Linh Nhi phản bác. Sau đó chuyển chủ đề nói: “Cậu cũng đừng căng thẳng quá chứ? Ôi, cậu vốn cũng chẳng dè dặt mà, cậu đây là không còn cách nào khác! Nói cách khác là uất ức! Nếu tớ cả ngày đều phải nhìn người đàn ông của mình chơi bời với người phụ nữ khác tớ sẽ lột da hắn!” Lâm Mặc Ca cảm thấy căng thẳng. Cô dĩ nhiên biết Hoàng Linh Nhi đang nói tới ai, là Quyền Giản Li. “Anh ta không phải người đàn ông của tớ, tớ vui vẻ với ai cũng là việc của tớ... Nếu đã muốn khoe khoang thì hãy để anh ta khoe khoang được rồi... “Nhưng mà anh ta làm quá rõ ràng rồi! Tuy rằng anh ta ở rất xa bên kia đại dương nhưng lại mỗi ngày hai lần xuất hiện trên bản tin, rõ ràng là muốn chọc tức cậu!” Ngay khi Hoàng Linh Nhi nhắc đến Quyền Giản Li, cô đã rất tức giận, không trút ra không được: “Cậu nói xem, là chủ tịch của một công ty xây

 

dựng tin tức hàng ngày không phải là mục tài chính mà tiêu đề là giải trí! Đã thế còn là tiêu đề giải trí ở Melbourne! Có phải là hơi quá rồi không? Không phải lúc trước anh ta đã show ân ái với người phụ nữ họ Bạch kia rồi sao? Anh ta còn nói cái gì mà sẽ tặng cô ta dự án kiến trúc Tuyết Thành làm quà, ra vẻ rất thâm tình. Kết quả thì sao, chưa được vài ngày đã thay bảy tám người phụ nữ rồi! Vụ bê bối này còn loạn hơn cả của minh tinh! Đó không phải là người hay thay đổi trong tình yêu sao? Tôi biết cậu ba của nhà họ Quyền tên là cái gì đó Henri là một tay ăn chơi. Bọn họ đã là anh em ruột nên tính cách cũng giống nhau! Loại chuyện này chính là cha truyền con nối! ” .. Nghe cô ấy nói lan man, Lâm Mặc Ca đột nhiên muốn cười, nếu là di truyền, có lẽ thực sự là như vậy. Bởi vì ông cụ Quyền chính là như vậy. Ngô Ngọc Khiết là người vợ thứ ba của ông. Quyền Huyền đào hoa cũng là thật. Tuy nhiên, cô hiểu rất rõ về những gì Quyền Giản Li đã làm. Như Linh Nhi đã nói, đó là chọc giận cô. Anh ấy biết rằng cô quan tâm đến quá khứ của anh ấy với Bạch Nhược Tuyết, còn để Bạch Nhược Tuyết quay về bên cạnh anh ấy, thậm chí còn coi Tuyết Thành như một món quà cho Bạch Nhược Tuyết. Anh rõ ràng biết rằng cô ghét hà họ Lâm. Nhưng anh ta vẫn để Lâm Nhược Du làm vợ cả và để Lâm Nhược Du phụ trách phần cổ phần của nhà họ Lâm mà hiện tại thuộc về nhà họ Quyền. Tất cả những gì anh làm là để chứng minh cho cô thấy! Tuy nhiên, cô không quan tâm đến điều đó chút nào. Hãy cứ coi nó như một đứa trẻ đang trút giận, chỉ cần cơn giận nguôi ngoai, mọi chuyện sẽ ổn thôi. Liếc nhìn Nguyệt Nhi đang đứng giữa vài người anh tóc vàng đẹp trai với nụ cười ngọt ngào trên môi, Lâm Mặc Ca bất lực thở dài: “Đừng nói về quá khứ nữa, tớ đi bắt con bé về đây! Nếu cứ tiếp tục như vậy, tớ có thể phải chạy trốn với người nhà rồi.” Cô vừa nói vừa đứng dậy, nhưng xung quanh đột nhiên quay cuồng, cô lại ngã xuống chiếc ghế tựa. “Làm sao vậy, Mặc Ca? Trên người lại cảm thấy không khỏe à?” Hoàng Linh Nhi lo lắng đỡ lấy cô: “Cậu ý vẫn cứ liều lĩnh như vậy, không phải bác sĩ đã dặn cậu phải hết sức cẩn thận sao? Về sau những chuyện này, cứ để tớ làm đi! Cậu ngoan ngoãn ở yên chỗ này giúp tớ là đã giúp tớ một việc lớn rồi! Đừng lo, hai đứa con yêu dấu của cậu sẽ do tớ đến xử!” ngào. Lâm Mặc Ca cười gượng, ngoan ngoãn quay trở lại. Nhìn thấy Hoàng Linh Nhi đi về phía Nguyệt Nhi, cô mỉm cười ngọt Những ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve phần bụng dưới, nơi đã có một sinh mệnh nhỏ bé. Cô không biết nó hình thành từ khi nào. Có lẽ, chính là đêm mưa to, trong khách sạn tình yêu thì có sinh mệnh này. Đêm đó, cô đã nghĩ mình mất tất cả, mất đi cả thế giới. Nhưng lại không ngờ rằng Quyền Giản Li vậy mà lại tặng cô một món quà khác, một người thân. Một sinh mệnh nhỏ bé và đáng yêu chỉ thuộc về cô ấy. Đối với cô, Quyền Giản Li là một địa ngục không thể trốn thoát. Tuy nhiên, cô chưa bao giờ hối hận vì đã sinh ra hai đứa con. Vì vậy, sinh mệnh nhỏ bé trong bụng cô giờ đây lại khiến cô biết ơn anh một lần nữa. Chỉ là sẽ không bao giờ nói với anh. Cứ cho là do cô ích kỷ là được, lần này cô vẫn như cũ muốn giữ lại đứa bé này ở bên mình. “Dì Linh Nhi thật phiền phức! Nguyệt Nhi đang chơi vui...” Một giọng nói trẻ con cắt ngang dòng suy nghĩ của cô. Cô thấy Nguyệt Nhi bị Hoàng Linh Nhi ôm trong lòng vẫn đang vùng vẫy cố thoát ra. “Đó không gọi là chơi, mà gọi là tán tỉnh! Con gái càng phải dè dặt, làm sao có thể chủ động tán trai? Quá mất giá...”

 

“Hừ, cái đó gọi là dũng cảm ạ! Chú ba chủ nói xem!” Nghe cuộc đối thoại giữa một lớn một nhỏ, Lâm Mặc Ca phá lên cười. Vừa rồi Linh Nhi nói làm nữ nhân không được dè dặt, trong nháy mắt đã đi dạy cho Nguyệt Nhi một bài học. “Mẹ, dì Linh Nhi vừa rồi nói mẹ cảm thấy không thoải mái đúng không? Em bé không sao chứ?” Nguyệt Nhi nhìn thấy mẹ, lập tức thay đổi sắc mặt, cười nghịch ngợm.

 

 

Ngay cả Hoàng Linh Nhi là một diễn viên cũng không khỏi cảm thấy tự ti. “Con đang lo lắng cho em bé hay cho mẹ?” Lâm Mặc Ca nhẹ nhàng hỏi. “Ừm... À, tất nhiên là mẹ rồi! Nhưng em bé cũng rất quan trọng” Nguyệt Nhi chạy đến bên mẹ nói với vẻ mặt ngây thơ. “Vì sao? Nguyệt Nhi rất thích em bé sao?” “Đương nhiên, khi đứa bé ra đời, Nguyệt Nhi sẽ có một em gái. Nguyệt Nhi sẽ cùng em gái mặc váy hoa xinh đẹp, cùng nhau thắt bím tóc xinh đẹp, cùng anh đẹp trai nói chuyện! ..” Hai người lớn bị câu trả lời của cô bé làm cho ngây người, đúng thật là chẳng có lúc nào có hình tượng cả “Nhưng Nguyệt Nhi làm sao biết em bé là em gái? Vũ hàn nói em bé là em trai!” Hoàng Linh Nhi lại hỏi. Nguyệt Nhi ngẩng mặt lên đắc ý nói: “Dù thế cũng không sao, nếu có thể cùng Nguyệt Nhi mặc váy hoa thì tốt quá...” "Um..." ác.