Chương 9.

Thời gian thư giãn luôn trôi qua rất nhanh. Sau khi ăn BBQ ở bãi biển, để tiêu cơm, tôi định đi dạo quanh khách sạn một lát rồi mới lên phòng. Vừa mở que kem mới m/ua ở cửa hàng tiện lợi, tôi đã nghe thấy tiếng mèo kêu "meo meo" ở gần đó. Tôi lần theo tiếng kêu, tìm thấy một chú mèo con trong bụi cỏ, trông như mới được hai, ba tháng tuổi. Đang phân vân không biết nên làm gì thì L gửi tin nhắn đến. [Bảo bối đang làm gì thế?] Tôi chụp ảnh chú mèo con gửi cho anh ta. [Em đang nghĩ cách c/ứu bé mèo này.] Đợi thêm một lúc nữa ở đó, tôi vẫn không thấy mèo mẹ quay lại. Tôi suy nghĩ một hồi, cuối cùng quyết định cứ đưa bé mèo về đã rồi tính. Xin một chiếc túi ở cửa hàng tiện lợi rồi quay lại, chú mèo con đã biến mất. "Meo meo~" Đang cúi đầu tìm ki/ếm trong bụi cỏ, trước mắt tôi bỗng xuất hiện một đôi giày thể thao. Tôi ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của Lục Tư Niên. Chú mèo con ban nãy đang nằm gọn trong vòng tay anh ta. "Em đang tìm nó à?" Tôi vội vàng đứng dậy gật đầu. Chú mèo con ngoan ngoãn nằm trong vòng tay anh ta. Thế là tôi và Lục Tư Niên cùng nhau đưa nó về khách sạn. Lục Tư Niên đề nghị trước tiên cứ để chú mèo con ở chỗ anh ta. Anh ta giải thích: "Anh có nhà ở ngoài trường, tiện nuôi mèo hơn, sau này em cũng có thể đến nhà anh chăm sóc nó." Nghe vậy, tôi vội vàng gật đầu đồng ý: "Vậy thì tốt quá! Cảm ơn đàn anh!"