Nghèo Khổ Làm Cho Ta Không Từ Thủ Đoạn

Nửa Ba Ly Cô Ca Cô la
Cập nhật:

Chương 12 BOSS Tương Lai? Khi Hết Tiền Cũng Phải Xách Đít Đi Làm Thôi

An Nhiên lết thân thể mệt mỏi về tới nhà khi mặt trời sắp xuống núi. Quần áo của cô dính đầy tro bụi rất bẩn thỉu, khi đi lại trên đường hầu hết mọi người đều cho rằng cô là một thiếu nữ lang thang. Súng lục được giấu ở trong quần áo, cả người An Nhiên đều viết đầy hai chữ —— “Nghèo khổ”. Thật sự là quá nghèo. Nhìn căn nhà có chút vắng vẻ, An Nhiên chỉ biết im lặng. Cô thật sự rất khó thích ứng khi thiếu mất chiếc xe đẩy chắn ngang cửa ra vào. Nó chính là công cụ kiếm ăn đấy. Đồ chó hoang Lannard, người họ An chị mày đã ra tù rồi, ráng chờ đi con! An Nhiên chịu đựng đói khát làm mấy cái bánh ngọt rồi ăn uống no nê bổ sung đầy thanh thể lực chỉ còn khoảng một nửa, tiếp đó cô đi tắm rửa thay đồ rồi lên giường nằm ngủ, giờ cô không muốn làm gì khác ngoài ngủ. Một ngày mệt mỏi tới đây là kết thúc. Sau khi ngủ dậy đã là ngảy 4 tháng 6, phiên bản Open Beta sẽ chính thức mở vào hai ngày sau, bởi vì con game này chưa chính thức khai mở nên thời gian tương đương với hiện thực, sau khi Open Beta khai mở là thời gian sẽ bị điều chỉnh thành 10:1 so với hiện thực, tức là khi đó một ngày trong game chỉ mới hơn hai tiếng ở hiện thực. An Nhiên nhìn bảng thông tin, trạng thái【 Tạm giữ vì lý do trị an 】 đã biến mất không thấy gì nữa, còn những thuộc tính trên đó cũng đã có chút thay đổi. Sáu chỉ số đã biến thành sức mạnh 3, nhanh nhẹn 7, sức chịu đựng 5, trí lực 9, tinh thần 5, mị lực 4. Đánh giá của game là “Có phải là cảm thấy bản thân đã mạnh mẽ không? Nhưng cô vẫn chỉ là đồ nghèo cặn bã có sức chiến đấu cùi bắp”. (▼へ▼メ ) Chết tiệt, chị mày có nghèo khổ thì cũng đâu có ăn gạo nhà mi, sao mi cứ chửi chị mày mỗi ngày vậy? An Nhiên được tiếp thêm động lực, sớm muộn gì cũng có một ngày cô sẽ cởi bỏ cái mũ quỷ nghèo này. Mặt khác dòng nghề chính đã có thêm một cái Thợ Máy Thực Tập, điểm kinh nghiệm tự do là 255 điểm, cô không thể tăng cấp bất kỳ nghề nào. Vậy cứ để dành trước đi. An Nhiên rửa mặt rồi đi thay một bộ đồ khác. Đây là bộ đồ thể thao mà cô đã mua từ ba năm trước, bây giờ vẫn có thể tròng lên người. Nghe hơi đáng thương. Nhưng mà An Nhiên không thèm để ý, người làm công trình hay thợ máy cơ khí thường không cần phải ăn mặc quá nổi bật, làm vậy không có chút lợi ích nào, ngược lại còn ảnh hưởng tới công việc. Sau khi ăn sáng xong cô lại lấy ra khẩu súng mà bản thân vừa mới có được. Đầu tiên là tháo từng bộ phận ra xong rồi lắp ráp lại, vừa có kinh nghiệm vừa tập làm quen kết cấu bên trong, tiếp đó sử dụng 【 Phân tích sơ cấp 】 để lấy bản vẽ. Trong quá trình này Nhiên nhận được 276 kinh nghiệm, sau ba lần thất bại, cô đã thành công thắp sáng bản vẽ súng lục trong kho bản vẽ. 【Súng lục ẩn sĩ 1886: Phẩm chất - Lục. Hộp đạn 12/12, đường kính 7.65mm, sát thương 12~15】 Tài nguyên cần có để chế tạo cũng được liệt kê ra, bao gồm cả công nghệ cần có để chế tạo An Nhiên đều thấy rõ ràng. Bất quá tình huống này không hề tốt như cô đã tưởng tượng, cô không có dụng cụ để chế tạo mấy thứ linh kiện nhỏ nhỏ, nếu như ngồi mài để chế tạo thì không biết cần phải tốn bao nhiêu ngày mới được một cái linh kiện. Có chút buồn bực. ? Mua tài nguyên cần nhiều tiền, xây dựng một cái nhà xưởng cũng cần rất nhiều tiền, mấu chốt vẫn là không có tiền. Bây giờ xe đẩy đã mất, muốn đi ra ngoài bán bánh ngọt là điều không dễ, cần nghĩ cách kiếm tiền mới được. An Nhiên bất tri bất giác đi tới chỗ tiệm sửa chữa Colline. Trùng hợp là tiệm sữa chữa của hắn đã mở rộng cánh cửa có vẻ cũ kỹ. Chủ cửa hàng Colline vẫn như cũ ngồi lắc lư ở sau quầy, một tờ giấy báo ngăn cản gần hết gương mặt hắn. An Nhiên hiếu kỳ đi tới, báo chí tại Song Nguyệt thành viết gì nhỉ? Liệu có tin cục cảnh sát bị tấn công hay không? Cô mới thò đầu qua đã thấy hai thứ gì đó vừa tròn vừa trắng. Đó là sữa mà nhân loại khát vọng......Ừm, dù sao thì là thứ giống hai ngọn núi, trắng nõn tròn trịa. Một cuốn sách bị giấu ở sau tờ báo. An Nhiên liếc mắt liền thấy được tiêu đề cuốn sách này, “Thế hệ mới, đồ chơi hình dạng gì được săn đón nhất”. “......” Cái quỷ gì đây? Lần trước là 《 kỹ thuật mô phỏng sinh vật máy móc 》 rất dê xồm rồi, lần này thì càng rõ ràng hơn nữa. Hắn muốn làm cái gì? “À, là con sao!” Cuối cùng Colline cũng phát hiện An Nhiên đứng ở bên cạnh, hắn bình tĩnh dùng tờ báo cuộn cuốn sách lại rồi bỏ vào trong ngăn kéo dưới quầy. “Hai bữa nay không thấy con làm chú tưởng đâu con không tới.” Colline nói. Rõ ràng khi đó còn nói là chiều sẽ tới đọc sách, kết quả là buổi chiều An Nhiên đã bị tống vô tù. Nghĩ tới đây, An Nhiên liền vô cùng tức giận. Nhưng cơn giận không thể bộc phát tùm lum, Lannard, thù này chị mày còn nhớ đấy! “Con......” An Nhiên mở miệng. Colline cắt ngang lời nói của An Nhiên: “Muốn đọc sách gì tự mình đọc đi, chỉ có 3 cái quy định, thứ nhất không được quấy rầy chú, thứ hai không được quấy rầy khách hàng, thứ ba không được làm dơ sách.” Hắn là loại người rất hiếm khi đổi ý định. Bất quá hôm nay mục đích của An Nhiên không chỉ là đọc sách. Cô muốn tìm một công việc. Dù tương lai là Đại Ma Vương, là BOSS, nhưng khi nghèo tới mức sẽ chết đói thì An Nhiên cũng phải đi kiếm tiền. Nhiều lúc cuộc sống khó khăn như vậy đó. Tiền tiết kiệm không còn bao nhiêu, An Nhiên không thể ăn oxy để sống qua ngày được. Cô suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy tiệm sửa chữa Colline là chỗ đi làm phù hợp nhất. Có tiền lương là điều không cần phải nói, điều quan trọng nhất là “Một công tam việc”, cô có thể vừa làm vừa đọc sách tiếp thu thêm kiến thức, vừa có thể học trộm kỹ năng cơ khí từ Colline. Nếu như may mắn thì cô còn có thể dùng xưởng của Colline để chế tạo cho bản thân một vài món đồ. Hầu hết những cửa hàng sữa chữa trong【 Quần Tinh Chi Dạ 】 đều có một cái nhà xưởng riêng. “Thật ra là con tới tìm việc làm, không biết chỗ chú có nhận người hay không?” An Nhiên nói. “Gì?” Colline sửng sốt, mướn thợ? “Xin lỗi, chỗ chú không mướn thợ.” “Không không không, chú có thể suy nghĩ một chút về chuyện mướn thợ.” An Nhiên nhanh chóng khuyên. “Đang yên đang lành mướn thợ làm gì?” Quả thật là khi có khách là sẽ rất bận rộn, nhưng khi không có khách thì lại rất rảnh rỗi, chỉ cần tranh thủ nghỉ ngơi đầy đủ là không thành vấn đề. “Mướn thợ có thể làm cho chú rảnh hai tay, chú sẽ có càng nhiều thời gian để nghiên cứu kỹ thuật mô phỏng sinh vật máy móc.” Colline im lặng, An Nhiên tiếp tục nói: “Chú đừng nhìn con như vậy, thật ra con cũng là kỹ sư kiêm thợ máy.” “Hoắc ——” Colline đột nhiên cảm thấy hứng thú với An Nhiên. Thiếu nữ trẻ tuổi thế này mà lại là kỹ sư và thợ máy là một điều cực kỳ hiếm thấy. “Không tin con có thể chứng minh cho chú xem.” An Nhiên nói, “Có thể cho con mượn một tờ giấy và dụng cụ vẽ được không?” Colline không từ chối, hắn nhìn chằm chằm An Nhiên một lát rồi kéo ngăn tủ ra. “Đây.” Hắn để lên bàn một tờ giấy trắng và một bộ dụng cụ vẽ đơn sơ.