Chương 16
Ngay khi tôi hài lòng nhắm mắt lại, một luồng ánh sáng trắng chói lóa bất ngờ ập tới trước mặt.
Một cuốn nhật ký rơi xuống ngay trước chân tôi.
Khi nhìn rõ bìa sổ, toàn thân tôi run bần bật. Tôi lao tới đ/è ch/ặt cuốn sổ, nhưng đã muộn.
Những bàn tay không biết từ đâu thò ra hất tung cuốn nhật ký lên không trung. Từng trang giấy rơi lả tả như tuyết, dòng chữ trên đó đ/âm xoáy vào đồng tử tôi:
【1/9/2017: Phát đi/ên, trong phòng lại có đứa bạn cùng phòng xinh thế này. Triệu Na Na với Lưu San nhìn thích nó quá, không được, mình không thể để ai tranh chức trưởng phòng với mình.】
【Hay quá, mình chỉ bịa vài câu mà Triệu Na Na với Lưu San đã tin Giả Tuân là đứa ăn cắp vặt. Hai đứa giờ mặt nặng mày nhẹ với nó rồi, vui thật!】
【2/9: Đm Triệu Na Na với Lưu San bị đi/ên à? Lại rủ Giả Tuân đi ăn lẩu. Nó nghèo mà đòi bọn mình trả tiền à? Mình sẽ báo cho hai đứa biết Giả Tuân vừa nhận 5k tệ trợ cấp. Phải để cả phòng nghĩ nó là đứa tham lam!】
【23/10: Không chịu nổi! Crush bao lâu nay của mình lại viết tình thư cho Giả Tuân. Nó xứng đâu?
Mình phải khiến mọi người nghĩ Giả Tuân là con ở bẩn đáng gh/ét. Nhưng không thể tự mình nói ra, phải xúi Triệu Na Na với Lưu San...】
...
【23/6/2020: Phát chán, chỉ thiếu tí nữa là được học bổng. Giả Tuân đúng là đồ t/ởm, giỏi rồi còn suốt ngày học. Ước gì nó ch*t đi!】
【28/6: Hết h/ồn! Trong lùm cây có thằng say. Sợ quá nên nhắn tin bảo Giả Tuân đến đón. Ai ngờ nó thật sự tới, hình như thằng say đó đã... Ôi thôi, không liên quan gì đến tôi nhé, tại nó nghe lời quá đấy!】
【29/6: Triệu Na Na với Lưu San bị đi/ên thật sao? Tối qua đẩy hai đứa đi là vì muốn cả ba đứa mình được học bổng. Hồi trước có chị khóa trên t/ự t* xong bạn cùng phòng được như vậy mà. Hai đứa đang làm màu gì vậy? Giờ lại muốn tìm giáo viên nói rõ chuyện. Đúng là n/ão phẳng!】
【Cuối cùng tôi cũng được học bổng rồi. Chuyện này phải trở thành bí mật vĩnh viễn.】
...
Những suy nghĩ x/ấu xa nhơ nhớp của tôi bị l/ột trần dưới ánh sáng trắng xóa. Tôi đi/ên cuồ/ng vồ lấy từng mảnh giấy nhét vào miệng nuốt chửng, để không ai thấu được bí mật đen tối này.
Bỗng... Một sợi dây thừng dày sụt lủng lẳng trước mặt.
Tôi nhận ra đây chính là sợi dây Giả Tuân đã dùng để t/ự t*!
Giả Tuân... Trời ơi! Cô ta vẫn còn ở đây! Vừa rồi chỉ là đang thử thách tôi!!!
"Diệp Dạ, mày đã giả tạo quá lâu, ngay cả giấc mơ cũng bị mày bóp méo. Đáng tiếc..."