Chương 2
Nụ cười của tiểu thư Âu Dương đông cứng lại.
Cô ta nói: “Anh yêu, không phải anh nói tối nay chỉ có mình anh ở nhà thôi sao?”
Trong mắt Hạ Kỳ xoẹt qua sự hoảng lo/ạn ngắn ngủi.
Nhưng anh ta rất nhanh đã bình tĩnh trở lại: “Được rồi, là anh đã lừa em.”
“Giám đốc Trương của Khoa học công nghệ Thịnh Hành tới, bảo anh hợp tác lập nghiệp với cậu ta, anh biết em vẫn luôn phản đối việc này, thế nên mới không dám nói cho em biết.”
Tiểu thư Âu Dương oán trách: “Giám đốc Trương đó vốn dĩ không đáng tin, nếu như anh thật sự muốn lập nghiệp, để em nói với bố giới thiệu ng/uồn vốn tốt hơn cho anh.”
Hạ Kỳ ôm tiểu thư Âu Dương vào lòng, cười nói: “Đều nghe em hết, sau này anh sẽ không dây dưa với cậu ta nữa.”
Sau giây phút thân mật, tiểu thư Âu Dương đứng dậy nấu nước lê cho Hạ Kỳ.
Không thể không nói, cô ta thật sự rất yêu Hạ Kỳ, cô gái vừa xinh vừa giàu có giá trị trăm triệu, lại đồng ý tự tay nấu canh cho anh ta.
Khi nấu nước lê, tiểu thư Âu Dương thuận tay dọn ly rư/ợu vang trên bàn ăn.
Cô ta dừng tay lại.
Trên một ly rư/ợu trong đó còn lưu lại dấu son môi.
Tiểu thư Âu Dương bắt đầu đưa mắt dò xét khắp phòng.
Có một khoảnh khắc, tôi cảm giác cô ta đã nhìn qua chỗ mình.
Nhưng có lẽ chỉ là ảo giác của tôi, bởi gì ngay sau đó, tiểu thư Âu Dương đã rời ánh mắt đi chỗ khác.
Cô ta bê nước lê nấu xong tới cho Hạ Kỳ.
...
Hạ Kỳ uống hết nước lê.
Anh ta dựa vào sô pha ngủ thiếp đi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, tôi cũng trở nên sốt ruột.
Vừa rồi Hạ Kỳ nói với tôi, anh ta sẽ tìm cơ hội lừa tiểu thư Âu Dương đi để tôi chuồn đi.
Nhưng bây giờ, anh ta lại cứ thế mà ngủ.
Trong tủ quần áo càng lúc càng khó chịu, tôi cảm thấy bản thân không thở được.
Đột nhiên, tôi cảm thấy có điều khác lạ.
Bởi vì tiểu thư Âu Dương bắt đầu trải túi nilon lên mặt sàn.
Sau đó cô ta đeo găng tay cao su.
Sau đó, cô ta cầm lấy con d/ao…
Dứt khoát mau lẹ c/ắt cổ Hạ Kỳ.