Chương 8
Tôi quyết định làm bạn với Quý Hoài Tự, thuận tiện đơn phương làm mẹ cậu ấy, gánh vác trách nhiệm nuôi nấng cậu ấy.
Vì vậy, tôi từ bỏ đồ ăn ngoài và đồ ăn vặt.
Tôi bắt đầu bảo người nhà gửi cơm đến trường cho tôi hàng ngày.
Tôi có thể tự mình mang bữa sáng đến trường, hai phần giống nhau.
Bánh mì kẹp trứng và sữa, cùng một hộp nhỏ đựng các loại hạt và trái cây.
Bữa trưa là do đầu bếp chúng tôi làm, người này đã làm được hai năm và đã từng làm bếp chính vài lần, vô cùng có tâm với nghề.
Tiêu chuẩn năm sao tuyệt đối!
Lúc đầu, các bạn học khá tò mò.
Sau này, thời gian trôi qua, cũng đã quen dần với chuyện này.
Quý Hoài Tự lúc đầu có vẻ miễn cưỡng.
Tôi một tay dắt cậu ấy, tay kia cầm hộp cơm lớn đi đến phòng học trống mà thầy giáo bảo chúng tôi học kèm.
Quý Hoài Tự vẻ mặt lạnh lùng ôm sách vở bị tôi kéo đi.
"Bây giờ cậu là gia sư của tớ, nếu một ngày nào đó cậu bị suy dinh dưỡng mà ngất xỉu sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tớ!"
"Vì vậy, vì điểm số của học trò, thầy phải làm việc chăm chỉ, thưa thầy."
Tôi quay đầu lại, mắt sáng ngời, dỗ dành cậu ấy như dỗ trẻ con.
Ánh nắng chiếu vào mặt tôi, thậm chí có thể nhìn thấy rõ cả bụi đang bay trong không khí.
Quý Hoài Tự nhìn chằm chằm tôi, một lúc sau đột nhiên nói:
“Ôn Tịch Bạch, trước khi vào đại học tớ sẽ không nghĩ tới việc yêu đương.”
Tôi đang dùng khăn ướt lau bàn, sửng sốt: "Hả? Cậu vừa nói gì thế?"
Quai hàm cậu ta nghiến ch/ặt, quay đầu đi: “Tớ không nói gì cả.”
Thấy cậu ấy vẫn ổn, tôi tiếp tục lau bàn.
Quý Hoài Tự dáng vẻ ưa nhìn, tay cũng rất đẹp, giảng bài cho người khác nghe rõ ràng, có chút khiến người ta mê đắm.
Vào một buổi chiều nóng nực, Quý Hoài Tự đang ngồi nghiêm chỉnh chấm bài cho tôi.
Mặt trời dường như mạ lên người cậu ấy một lớp ánh sáng.
Nhìn kiểu nào cũng thấy rất đẹp.
Chẳng trách lại khiến nhân vật thụ chính Lăng Hoài nhất kiến chung tình.
Tôi nằm trên bàn, bị ánh mặt trời chiếu đến buồn ngủ, mơ mơ màng màng vươn tay ra ngoắc ngoắc ống tay áo của cậu ấy:
"Quý Hoài Tự."
Cậu ấy nhìn tôi nhẹ nhàng nói: "Hả?"
Tôi mỉm cười với cậu ấy và nói: “Cậu thật đẹp trai”.
Sau đó ngay dưới ánh mặt trời, móc vào ống tay áo của cậu ấy rồi ngủ thiếp đi.
Trong lúc vội vàng không thấy được tai của một thiếu niên đẹp trai đang đỏ bừng.