Chương 18

半裁明月
Cập nhật:
18. Tôi dùng một số tiền để tìm luật sư, thu thập chứng cứ, chuẩn bị hồ sơ. Chuyện Tô Nhuyễn Nhuyễn đ/ẩy tôi xuống lầu không thể bỏ qua như thế được. Lúc đó nó hành động rất kín đáo, những người đứng bên cạnh chỉ tưởng nó muốn khuyên tôi, ai dè tôi lại nh/ảy x/uống, nhưng camera giám sát từ xa đã ghi lại chân thật toàn bộ những hành động gi/ả t/ạo của nó lúc đó. Hôm đó, Tô Nhuyễn Nhuyễn nhân lúc xung quanh không có ai bèn chặn tôi lại, trừng mắt với tôi đầy c/ăm gh/ét: “Tô Đàn Nguyệt, tất cả là tại mày, nếu như không có mày, bố mẹ sẽ không gh/ét bỏ tao, tao cũng sẽ không rơi vào tay thằng bố già b/ạo l/ực m/ê c/ờ b/ạc đó.” Tôi cười ch/ế gi/ễu: “Tu hú chiếm tổ chim khách mà thôi, cô còn tưởng những thứ đó thuộc về cô thật đấy à?” Đang quen làm người được hưởng lợi, giờ không được như thế nữa nên không chịu được à. Tô Nhuyễn Nhuyễn ức nghẹn, sau đó cười lạnh, rồi h/ét to: “Chị, chị đừng đ/ánh em, em biết lỗi rồi mà!” Tiếng h/ét của cô ta thu hút ánh nhìn của một nhóm người xung quanh, lật mặt nhanh thật đấy, giờ lại đổi sang cái bộ dạng điềm đạm đáng yêu rồi cơ à, nó khóc lóc nói: “Chị, em biết em có lỗi với chị, nhưng khi bị đổi đến nhà chị em vẫn mới chỉ là một đứa nhỏ, em cũng không thể lựa chọn, tại sao chị cứ phải b/ạo l/ực h/ọc đ/ường em như thế.” Trước tiên là thể hiện mình vô tội, sau đó gán cho tôi cái mác b/ạo l/ực h/ọc đ/ường. Khi nó giơ tay, để lộ ra mấy vết bầm tím, quả nhiên, xung quanh truyền đến tiếng thì thầm to nhỏ, chiều hướng dư luận đã bắt đầu thay đổi rồi, cảm thấy nó vô tội quá, còn tôi lại thật đ/ộc á/c. Nó mới 16 tuổi mà đã biết gài bẫy người khác thế rồi, quả nhiên không hổ danh là con gái của tiểu tam. Tôi móc cái điện thoại đang ghi âm trong máy ra, mở lại những lời nó vừa nói, mắt thấy sắc mặt nó và mọi người xung quanh dần dần thay đổi, tôi cười. “Thứ nhất, con gái của tiểu tam thì không có tư cách nói mình vô tội, vết th/ương trên người cô là do bố cô đ/ánh, không liên quan gì đến tôi hết.” “Thứ hai, cô không vô tội, chuyện cô đẩy tôi từ trên lầu xuống, quên nhanh thế cơ à?” Trái b/om ph/át n/ổ, mọi người ồ lên. Thật trùng hợp, đúng lúc này thì c/ảnh s/át đến, dẫn Tô Nhuyễn Nhuyễn đi ngay trước mắt mọi người. Tô Nhuyễn Nhuyễn không dám tin, nhìn tôi chằm chằm không nói lên lời.