Chương 109. Chấm dứt

Black Caramel
Nguồn: tamlinh247.org
Lâm Cảnh Thần đỡ Hàn Tuyết đến bên giường của Đông Trấn. Cô mỉm cười nắm lấy tay ông.     "Ba, đừng lo. Con vẫn ổn , Hắc Bang cũng sẽ không sao."     Đông Trấn thấy Lâm Cảnh Thần ôm Hàn Tuyết liền hỏi.     "Con rể ... phải không?"     Anh gật đầu chào ông. Lâm Cảnh Thần cúi xuống kê gối giúp Đông Trấn ngồi dựa vào thoải mái hơn. Khi nhìn thấy gương mặt của Lâm Cảnh Thần ở khoảng cách gần hơn,ánh mắt Đông Trấn như sững lại vài giây.     Có đội Ảnh Đường giúp đỡ , Địch Vũ mới thở được một chút. Nhóm sát thủ tấn công rất mạnh mẽ, vũ khí trang bị đầy đủ. Hai bên giằng co rất lâu, nhiều người đã bị thương ngã xuống.     "Các người xem đi ... bọn họ liệu cầm cự được bao lâu nữa?" Triệu Hùng không màng đến vết thương đang chảy máu, nở nụ cười thỏa mãn.     "Chú Triệu chắc chưa? Vẫn chưa kết thúc mà" Hàn Tuyết liếc qua Triệu Hùng.     Chiếc trực thăng thả toán sát thủ xong liền quay đầu bay đi, chưa được bao xa bất ngờ bị bắn hạ ngay trên không. Triệu Hùng kinh ngạc, miệng lẩm bẩm.     "Không thể nào ... không thể nào ..."     Hàn Trí Hạo một thân quân phục dẫn theo cả đoàn xe quân đội tiến vào lâu đài. Thế cục dần thay đổi. Quân đội bao vây nhóm sát thủ lại, từng bước dồn ép bọn chúng. Thẩm Bạch đi cùng Hàn Trí Hạo đến. Thấy bên ngoài quân đội đã chiếm được ưu thế anh liền đi vào phòng Đông Trấn. Trạch Giang cũng xuất hiện ngay sau đó.     "Lão đại tỉnh rồi?" Thẩm Bạch đến xem tình trạng của Đông Trấn. Ông thấy anh liền gật đầu ra hiệu vẫn ổn. Thẩm Bạch lại nhìn qua bộ dạng của Hàn Tuyết, Lâm Cảnh Thần đang giúp cô lau mấy vết máu trên mặt. "Nơi này giao lại cho cậu. Nếu thay đổi suy nghĩ muốn nhập ngũ thì đến gặp tôi."     Địch Vũ im lặng, không trả lời. Anh rút một điếu thuốc nhưng không châm lửa, chỉ đứng một mình trầm ngâm. Chiếc bóng đơn độc in trên mặt đất dần bị che phủ bởi những bông tuyết đang rơi.