Rể Quý Vô Địch

Qủy Thượng Thân
Cập nhật:

“Chào người anh em Bạch?" Dương Diệu Đông lịch sự bắt tay Bạch Vũ, chỉ là trong mắt xẹt qua tia thất vọng. Anh ta muốn đánh giá cao Bạch Vũ nhưng Bạch Vũ thật sự quá trẻ, còn đi theo con đường Trung y, khiến anh ta căn bản không tin Bạch Vũ có bản lĩnh. Chắc là vợ chồng Tiền Mạnh Hải mong con tới sốt ruột, bị Bạch Vũ lừa. Có điều anh ta cũng không có vạch trần, Tiền Mạnh Hải đang vui, Dương Diệu Đông không muốn tạt gáo nước lạnh. Tiền Mạnh Hải cười nói một câu: “Đúng rồi, em Bạch, sức khỏe dạo gần đây của anh Dương cũng rất tệ.” “Xem trang cá nhân của anh ấy, không phải đau cột sống thì là nửa đêm chân bị chuột rút” “Có hai lần đang ngủ trưa, tim còn suýt nữa ngừng đập. “Em kiểm tra cho anh ấy rồi hóa giải một chút. Tiền Mạnh Hải mỉm cười nói với Bạch Vũ: “Tiền bạc không cần lo, anh ấy có tiền. Dương Diệu Đông cười ha hả thành tiếng: “Đau cột sống, chân bị chuột rút, chẳng qua do tôi ngồi lâu nên bị vậy, tim ngừng đập đột ngột cũng là một chuyện ngoài ý muốn” Tiền Mạnh Hải lại rất hứng thú: “Em Bạch, đều là người mình, khám cho anh ấy đi. Dương Diệu Đông rất bất lực, ngồi thẳng người rồi cười nói: “Vậy thì để người anh em Bạch khám thử” Khi Bạch Vũ vừa nắm lòng bàn tay của Dương Diệu Đông thì phát hiện sát khí quấn thân. Sát là gì? Hung, uế, tà vật, không may mắn là sát Khí là gì? Trong (Bão Phác Tử - Chí Lý) của Tần Cát Hồng từng nói: “Dáng vẻ hung tướng, hung thần ác sát. Sát khí ngưng kết từ tà vật và khí trường, hình thành khí tức không may mắn. Tết bắn pháo, mười năm thắp hương, đều là để xua đuổi sát khí, phòng tránh xâm nhập gia môn. Nhưng bây giờ, Bạch Vũ lại nhìn thấy sát khí màu đen trên người Dương Diệu Đông. Sát khí đã quấn quanh hơn một nửa cơ thể của anh ta, chỉ còn cổ và đầu chưa bị lan tới, còn nghiêm trọng hơn Lam Hải Quỳnh lúc ban đầu. Bạch Vũ nhìn theo đường màu đen, phát hiện nguồn gốc nằm ở cánh trái của Dương Diệu Đông. Tay trái của anh ta đang nghịch chiếc khóa xe của chiếc Audi. Chiếc chìa khóa đen như mực, không ngừng tỏa ra sát khí. “Anh Dương, trên người anh có không ít sát khí” Bạch Vũ nhìn Dương Diệu Đông bằng ánh mắt sắc bén, nói: “Nó không chỉ khiến anh suýt nữa gặp tình trạng nguy hiểm, còn khiến người bên cạnh anh bị ảnh hưởng” “Nếu tôi đoán không sai, không chỉ cơ thể của anh xảy ra vấn đề, người nhà anh cũng có đủ các tình trạng” Tiền Mạnh Hải và Thẩm Đào nghe vậy, vẻ mặt hơi đơ ra, không ngờ khám bệnh biến thành xem tướng số. Mà chính chủ Dương Diệu Đông sau khi sững người, sắc mặt lại tối sầm lại: “Vậy sao? Tôi có sát khí ư? Vậy sát khí này tới từ đâu?” Ngón tay của Bạch Vũ chỉ vào chiếc chìa khóe xe, anh nói: “Căn nguyên chính là chiếc chìa khóa xe mà anh cầm trong tay” “Chiếc chìa khóa xe ư?” Tên này đang nói linh tinh cái gì? Chân bị chuột rút, đau cột sống, tim ngừng đập đột ngột, đây là bệnh của cơ thể, chứ có liên quan gì tới chìa khóa xe, đừng đùa nữa có được không? Sắc mặt của Dương Diệu Đông trở nên khó coi. Anh ta nể mặt vợ chồng Tiền Mạnh Hải mới để Bạch Vũ khám thử, kết quả Bạch Vũ mở miệng thì nói anh ta như thế. Vợ chồng Tiền Mạnh Hải dụi mắt, nhìn chiếc chìa khóa xe, nhưng không phát hiện cái gì khác biệt. Bạch Vũ gật đầu, nói: “Không sai, chiếc chìa khóa xe, không, nói chính xác, là xe của anh. Dương Diệu Đông không đếm xỉa tới Bạch Vũ, chỉ xoay đầu nhìn sang Tiền Mạnh Hải nói: "Sếp Tiền, sếp Thẩm, cậu em mà hai người giới thiệu thật biết nói đùa. Giọng nói không mấy thân thiện. Vẻ mặt của Tiền Mạnh Hải có chút do dự, anh ta nói: “Sếp Dương, em Bạch không phải đang nói đùa, tôi kiến nghị anh vẫn nên nghe lời của em ấy” Nếu không có xảy ra chuyện bí phương Tu Hoa, vợ chồng Tiền Mạnh Hải cũng cảm thấy Bạch Vũ nói phét, nhưng bây giờ bọn họ lại tin lời Bạch Vũ nói. Bạch Vũ truy hỏi một câu: “Sếp Dương, xe của anh có từng tới nghĩa trang hoặc từng tiếp xúc với tà vật không?” “Không có” Dương Diệu Đông không do dự mà lắc đầu: “Xe của tôi là xe mới, mua sau tết thanh minh, vừa gắn biển được một tháng” “Chưa từng tới nghĩa trang, cũng không tiếp xúc với tà vật” Anh nói bằng giọng không mấy thân thiện: “Trong xe cũng không treo bùa bình an. “Lẽ nào là vậy” Bạch Vũ hơi nhíu mày, nói: “Nguồn sát khí là chiếc xe, sếp Dương, tôi có thể xem thử chiếc Audi của anh không?” “Không cần đâu, chiếc xe sẽ không có vấn đề, tôi cũng sẽ không có chuyện” Dương Diệu Đông không còn chút kiên nhẫn nào nữa, nghe những lời nói nghiêm túc của Bạch Vũ, càng lúc càng cảm thấy nực cười. Nhưng Bạch Vũ là người mà Tiền Mạnh Hải giới thiệu, anh ta cũng không tiện oán trách cái gì. Bạch Vũ không chết tâm, nói: “Sếp Dương, anh nghĩ lại đi, người nhà hoặc thuộc hạ của anh có từng lái xe tới.” “Không có, không có!” Dương Diệu Đông tức giận nói: “Xe tôi là xe mới, chỉ có một mình tôi lái” Bạch Vũ nhíu chặt, nói: “Nhưng căn nguyên chắc chắn là chiếc xe... “Đủ rồi!” Dương Diệu Đông đanh giọng quát: “Trẻ tuổi không học hành tử tế, lại học theo người ta giả thần giả quỷ?” “Cậu lừa được tiền của vợ chồng cậu em Tiền nhưng không lừa được tiền của Dương Diệu Đông tôi đâu. “Xin lỗi Mạnh Hải và Thẩm Đào, tôi có chuyện đi trước, chúng ta hôm khác tụ tập sau” Sau khi nói xong, anh ta cầm chìa khóa xe bước ra khỏi cửa. Tuổi còn trẻ, làm cái gì mà không được, lại dùng thứ mê kín phong kiến này để lừa người. Hơn nữa còn lừa lên đầu anh ta, thật sự là to gan tày trời! Nếu không phải là người của Tiền Mạnh Hải, Dương Diệu Đông đã báo cảnh sát bắt Bạch Vũ lại, thẩm vấn một lượt xem cậu ta đã từng lừa ai. Anh ta còn quyết định, quay về điều tra y quán của Bạch Vũ, nhất định phải thẩm tra, tránh cậu ta mở ra hại người dân. “Anh Dương! Anh Dương!” Tiền Mạnh Hải đứng dậy gọi: “Đừng đi, em Bạch sẽ không lừa anh đâu. “Lão Tiền, tôi thật sự không biết cậu thiếu dây thần kinh nào mà lại tin tên đó.” Dương Diệu Đông hừ một tiếng với Bạch Vũ: “Tôi khuyên cậu, bớt qua lại với những kẻ lừa đảo giang hồ này đi, nếu không con chó con mèo gì cũng có thể lừa cậu. “Thương nhân thì nên thành thật làm ăn, đừng làm những thứ linh tinh này” Anh ta mắng cả hai vợ chồng Tiền Mạnh Hải. Bạch Vũ đuổi theo ra ngoài, đám người Tiền Mạnh Hải cũng đi ra theo. Rất nhanh, Bạch Vũ đã nhìn thấy Dương Diệu Đông đi về phía một chiếc xe Audi. Quanh chiếc xe Audi bị khí đen bao trùm. “Vù--- Khi Dương Diệu Đông ấn vào chìa khóa xe, sát khí lập tức sôi sục, nồng độ đạt tới đỉnh phong. Cả người lẫn xe chỉ còn lại phần đầu của Dương Diệu Đông còn sáng. Sắp gặp tai họa rồi. Bạch Vũ chạy theo: “Sếp Dương, anh không thể đi, anh đã tới lúc nguy hiểm nhất..” “Lão Tiền, hôm khác tụ tập. Dương Diệu Đông không đếm xỉa tới Bạch Vũ, vẫy tay với vợ chồng Tiền Mạnh Hải, sau đó khởi động xe chuẩn bị rời đi. "Vut---" Bạch Vũ thuận tay xe một miếng giấy đỏ ở cửa Túy Tiên Lâu, sau đó cắn rách ngón tay vẽ xoẹt xoẹt một lá bùa. “Anh rể, giao bùa hộ thân cho sếp Dương, nhất định phải kêu anh ta nhận lấy” Bạch Vũ đưa cho Tiền Mạnh Hải rồi nói: “Nếu không anh ta sẽ không qua nổi ngày hôm nay” Tiền Mạnh Hải nghe vậy thì giật mình, lập tức cầm bùa hộ thân lao lên. Không lâu sau, Tiền Mạnh Hải chạy quay lại, lau mồ hôi trên trán, cười nói: “Tên này, thật là một người cổ hủ mắm muối không ăn Bạch Vũ khẽ thở dài: “Hy vọng anh ta có thể bình yên vô sự...