Chương 7
Tôi muốn xem hình dáng của Cố Thừa sau khi biết chân tướng, cho nên vẫn bay giữa không trung không muốn trở lại trong thân thể.
Ca phẫu thuật của Hứa Kh/inh Nhu vô cùng thành công, sau khi nhận được tin tức này, Cố Thừa hình như mới nhớ ra tôi, lấy điện thoại ra gọi cho tôi một cú điện thoại.
Tiếng chuông vang lên hồi lâu, vẫn chưa có người nhấc máy.
Tôi thấy hắn nhíu mày, tôi biết hắn lại cảm thấy tôi đang bộc lộ sự nhỏ nhen. Bất quá lần này thật sự tôi thật sự không phải nhỏ nhen.
Sau đó hắn đi thẳng tới phòng bệ/nh của Hứa Kh/inh Nhu, ngồi bên cạnh chờ Hứa Kh/inh Nhu tỉnh lại.
Cũng chính vào lúc này, Giản Đào vọt vào phòng bệ/nh, liền cho Cố Thừa một bạt tai.
Đây là tình huống chúng tôi trước đó thương lượng kỹ, vì tính chân thật của nội dung vở kịch.
Cố Thừa hiển nhiên bị đ/á/nh mơ hồ.
“Anh, anh lại cầm trái tim Tư Niệm đi c/ứu mối tình đầu, anh là đồ s/úc si/nh.”
Giản Đào đỏ mắt, tê tâm liệt phế nói xong câu đó, sau đó mang theo "di thể" của tôi trở về nhà.
Cố Thừa hiển nhiên còn chưa kịp phản ứng, sững sờ tại chỗ.
Mãi đến một hồi lâu, hắn mới đứng lên giữ ch/ặt bác sĩ điều trị chính của Hứa Kh/inh Nhu.
"Người đêm nay, bị t/ai n/ạn xe cộ đưa tới, người đó, tên là gì?" một câu, Cố Thừa mất rất nhiều sức lực mới nói ra.
“Là bạn của bác sĩ Giản, nghe bác sĩ Giản nói qua, tên là Tư Niệm, thật sự là đáng tiếc, nghe nói hôm nay là sinh nhật cô ấy." Bác sĩ kia nói xong còn lắc đầu.
Cố Thừa trì hoãn một hồi lâu, đột nhiên ôm bụng khom lưng nôn khan.
“Rõ ràng cô ấy đang ở nhà chờ tôi trở về tổ chức sinh nhật cùng cô ấy mà."
"Cô ấy mới 24 tuổi, sao bác sĩ không c/ứu cô ấy?"
Tôi nghe thấy Cố Thừa đi/ên cuồ/ng gào thét, giống như phát đi/ên chạy vào phòng phẫu thuật.
Bác sĩ nhìn thấy anh như vậy, đành phải gọi bảo vệ tới, chế ngự anh, sau đó cho anh một liều th/uốc an thần.
Nhưng những thứ này, ngày hôm nay đã không cách nào tác động đến cảm xúc của tôi, tôi nhẹ nhàng rời khỏi bệ/nh viện.
“Nếu cậu còn không vào, cơ thể cậu sẽ thối rửa." Giản Đào trầm giọng nói với không khí.
Tôi bay trên không trung nhìn Giản Đào trong thời gian một đêm ngắn ngủi, trực tiếp "hỏa táng" cho tôi, hiệu suất cao phi thường.
“Hiện tại cho dù Cố Thừa hắn tìm tới cũng chỉ có thể nhìn thấy hũ tro cốt của cậu.”
"Vậy trong hộp tro cốt chứa cái gì?"
“Sữa bột.”
“Ồ.”
Tôi đưa tay sờ sờ lên ng/ực, một trái tim mới xuất hiện, mạch đ/ập càng thêm mạnh mẽ.
"Gogogo, hành lý đã chuẩn bị xong đúng không, nhân lúc này, chạy nhanh lên!"
“Cậu đi trước đi, tớ thu dọn một chút, sẽ lập tức tới.”
Suốt đêm, tôi liền chạy trốn, đi đến một đất nước đã sớm được chuẩn bị tốt.