Tình Nhân Trả Thù
Chương 11
"Ba đang nói cái gì vậy ba, ba vì một con điếm mà nói con như vậy sao"
Hắn trừng mắt lớn nhìn Kiến Chân "Kim Dao là giới hạn của ta, con đừng bao giờ dại dột mà chạm vào. Ta đã hứa với mẹ con sẽ chăm sóc và bảo vệ con nhưng nếu con đã không cần mà dám thách thức ta, ta tuyệt đối sẽ không tha cho con đâu. Hãy nhớ lấy"
Hắn quay trở lại ngồi ngạo nghễ trên chiếc ghế chủ tịch, Kiều Kiến Chân thì tức đến nỗi hai tay ghim chặt vào nhau, thật không dám tin ba của mình lại đem mình so sánh với một con điếm còn coi trọng nó hơn cả mình. Kiều Kiến Chân thật sự muốn tìm gặp Kim Dao xem cô ta có sức hút gì mà khiến Tùy Yến lại mê mệt như vậy còn dám lớn tiếng với cả anh
"Còn đứng đấy làm gì, không có việc gì nữa thì mau đi đi. Công ty là nơi làm việc không phải chỗ để cho cậu thích đến là đến đâu"
Kiều Kiến Chân liếc nhìn Hàn Tư Lãnh một cái sắc lẹm đè nén sự tức giận đang bộc phát ngùn ngụt trong lòng "Dạ, con xin phép"
"Chủ tịch, ngài đừng quá khắt khe với Kiều thiếu gia"
"Lo chuyện của ông đi, mặc kệ nó"
Hàn Tư Lãnh từ lúc Kiến Chân vào đây cho đến khi anh ta rời khỏi đều không bỏ sót bất cứ biểu cảm nào của anh, mọi tâm tư và hành động nông cạn ngu ngốc của Kiến Chân Hàn Tư Lãnh ông ta hoàn toàn có thể nắm bắt được "Tôi chỉ e sau này không thể kiểm soát được Kiều thiếu gia để cậu ấy tổn hại đến Kiều gia và cô Kim thôi"
Những lời Hàn Tư Lãnh nói không phải hắn không để tâm, một người có bề dày kinh nghiệm như ông Hàn những lời ông ta nói đều có căn cứ nhưng nếu chỉ đơn giản đối phó với hắn dễ như vậy thì hắn không phải Kiểu Tùy Yến chảy trong mình dòng máu hoàng gia thuần chủng cao quý
"Nếu thật sự điều đó xảy ra giống như lời ông nói, tôi sẽ cho Kiến Chân chết cháy vì dám đùa với lửa"
Hàn Tư Lãnh im lặng không nói lấy nửa lời
"Chuyện tôi bảo ông đã làm xong chưa"
"Tôi đã làm theo hết những lời mà chủ tịch dặn. Mời bác sĩ tốt nhất điều trị bệnh đau lưng cho mẹ cô Kim, cũng cho em trai của cô ấy theo học ở trường cấp ba tốt nhất. Hồ sơ và tư liệu về cuộc đời của cô Kim tôi đã gửi vào file chủ tịch có thể xem"
Hắn liền nhấp vào file trên máy tính, hàng loạt các thông tin liên quan đến cô hiện lên rõ ràng, Kiều Tùy Yến chăm chú quan sát và tỉ mỉ đọc kĩ càng khác với thanh phận cao quý của Tùy Yến, cô chỉ đơn giản là một cô gái bình thường xuất thân trong một gia đình nông thôn nhỏ, với ý chí nghị lực kiên cường và thành tích học tập xuất sắc cô thuận lợi dành được học bổng vào cổng trường đại học Thanh Hoa danh giá điều này cũng thật khiến hắn bất ngờ
"Kim Dao, từng học ở Thanh Hoa sao"
"Đúng vậy thưa chủ tịch, cô ấy xuất sắc dành được học bổng toàn phần"
Nếu như hắn gặp cô sớm một chút, nếu như hắn có thời gian bên cô nhiều một chút hắn sẽ dành tất cả những điều tốt đẹp nhất cho Kim Dao đứa trẻ bé bỏng mà hắn muốn nâng niu yêu chiều
*reng*reng* Điện thoại màn hình nhấp nháy hắn lướt qua ngay lập tức liền nở nụ cười bắt máy
"Bé cưng, em chủ động gọi cho tôi có phải nhớ tôi rồi không"
Kim Dao ậm ừ cô cũng cảm thấy hơi áy náy khi gọi điện cho hắn trong giờ làm việc liền bỏ ngoài tai câu nói trêu ghẹo của hắn "Tôi gọi điện cho ông giờ này, không phiền ông chứ"
Thật sự hắn không thích cô tỏ thái độ xa cách như vậy đối với hắn, cách ăn nói khách sáo này chỉ càng đẩy xa khoảng cách của cả hai hơn mà thôi "Kim Dao tôi không thích em khách sáo với tôi"
"Ờ...thật ra thì tôi muốn hỏi ông, làm ông đã tìm bác sĩ cho mẹ tôi đúng không, còn giúp em tôi có học bổng nữa"
"Thì làm sao"
"Tôi thật sự không có cần đâu. Tôi chưa đến mức không đủ khả năng không thể lo cho mẹ và em trai"
"Tôi chưa điên tới mức để cho em bán mạng mà làm việc như thế, sức khỏe em tốt thế sao"
"Đúng" Kim Dao cứng miệng trả lời, hắn cong khóe môi "Sức khỏe tốt vậy thì đêm nay phải bồi tôi tới cùng đó"
"Ông...ây da tôi vẫn còn đau bụng lắm, còn chưa hết chu kì mà"
Hơi thở hắn đã trở nên nặng nề, chỉ cần nghĩ tới cô hắn đều không kiềm chế được mà cương cứng "Được rồi, bái bai ông tôi đi làm việc đây"
Kiều Tùy Yến mới không gặp cô mấy tiếng đã nhớ cô tới phát điên lên rồi, đúng là muốn hắn phải thống khổ mà
*cốc*cốc*
Hàn Tư Lãnh nói vọng ra "Vào đi"
"Chủ tịch Kiều, em mang hồ sơ tới cho anh. Anh xem rồi kí nha"
Hắn nhìn ả đàn bà trước mắt mới hôm trước còn ra sức quyến rũ con trai hắn hôm sau liền có thể bày ra bộ dáng này, còn dám xưng hô với hắn ngang hàng với Kiều Kiến Chân đúng thật là khiến hắn buồn nôn chán ghét. Nhưng cũng chỉ có Hàn Tư Lãnh sâu sắc nhận ra từ khi Kim Dao xuất hiện trong cuộc đời hắn tất cả những người phụ nữ khác dù có xinh đẹp và quyến rũ tới cỡ nào đối với Kiều Tùy Yến cũng bằng không. Vậy mới nói không quan tâm quá khứ hắn có bao nhiêu nhân tình, không quan trọng hắn phóng túng ra sao nhưng chỉ cần gặp đúng người tự khắc hắn sẽ tránh xa những ả đàn bà khác
"Để ở trên bàn rồi đi làm việc đi"
"Anh..."
Cô ả thấy hắn có vẻ không quan tâm đến mình liền cau có cam không cam mà rời khỏi "Ây, cứ tưởng là như thế nào hóa ra bị chủ tịch đá ra khỏi phòng mà không thèm liếc nhìn lấy một cái chứ gì" "Mày...ít nhất thì tao còn được làm việc cùng chủ tịch còn mày, ngay cả được nhìn thấy cũng đéo có cửa" . "Min Min, cũng khuya rồi hay để anh đưa em về nhà có được không" Nghe thấy lời đề nghị của Thiệu Uy Kim Dao liền từ chối khóe léo "Anh còn phải ở lại cửa hàng nữa mà nhỡ may có khách vào thi sao, không sao đâu em về muộn cũng quen rồi mà. Bái bai anh nha" "Min Min" Kim Dao quay đầu nhìn Thiệu Uy "Sao vậy ạ"