Chương 9
Tôi xuống giường đi tới phòng bếp, trong phòng bếp chỉ có một mình Tiểu Chích.
Tiểu Chích là do tôi chọn vào làm người hầu trong nhà, có qu/an h/ệ không tệ với tôi.
"Tiểu Chích, trong phòng bếp còn gì ăn không?"
Không có tiếng đáp lại.
"Tiểu Chích?" Tôi lại hỏi lần nữa.
Nhưng cô ấy đột nhiên lùi lại, trong mắt tràn đầy sợ hãi: "Tống… cô Tống."
"Sao?"
"Cô Tống!" Tiểu Chích h/oảng s/ợ lùi lại.
Cô ấy vội vàng cúi đầu rời đi: "Tôi... Tôi còn có việc, chú Trần tìm tôi."
"Hệ thống, tại sao Tiểu Chích lại sợ tôi thế?"
【 Ký chủ, hôm qua cô phát đ i ê n làm lo/ạn, bắt các cô ấy đi c/ắt nát quần áo của Lâm Dĩ Đường.】
"Tôi?"
Có vẻ như tôi bị cốt truyện đồng hóa nhanh hơn tôi nghĩ rất nhiều.
"Sao em lại đi ra từ phòng bếp?"
Giang Duật từ thư phòng ra, nhìn thấy tôi, lông mày hơi nhíu.
Tôi cười khổ: "Tìm gì đó ăn."
Lúc này, chú Trần cho người đem tới rất nhiều quần áo đủ kiểu dáng khác nhau.
Sau khi ra hiệu cho Giang Duật, chúng được đưa đến phòng của Lâm Dĩ Đường.
Tôi muốn hỏi đó là cái gì, lại thấy Giang Duật cúi đầu xem tin nhắn.
Liên tục làm mới để xem có tin gì mới không.
Khung chat cứ nhắn rồi lại xóa.
Tôi không thể tự huyễn hoặc chính mình.
Giang Duật anh ấy yêu người khác.
Không biết người kia trả lời thế nào.
Trên mặt Giang Duật đột nhiên hiện lên vẻ gấp gáp:
"A Ninh, bây giờ anh có chút việc, anh đi ra ngoài một chút, lát nữa sẽ về với em."
Quả nhiên, lại đi tìm nữ chính.
Tôi cười tự giễu một cái, quay người nhắm mắt lại, không để ý đến anh nữa.