Tổng tài cuồng ái: Khảm em vào cơ thể tôi!

Thảo Nhiên
Cập nhật:

Chương 12: Vừa hay tôi cũng đang muốn động phòng đây!

Căn phòng kia Chung Tư Quân dặn người làm chuẩn bị riêng cho Sở Như Ý, anh chưa bao giờ có ý định ở cùng cô ta. Đối với anh việc đồng ý hôn sự này chỉ vì ông nội muốn mà thôi. Đang bước lên cầu thang, nghĩ đến chuyện gì, anh liền xoay người đi xuống. Tiếng bước chân của anh khiến phòng khách tự động sáng đèn. Anh hơi nheo mắt nhìn. Nằm trên sô pha, cuộn tròn người như con mèo nhỏ, Tịnh Thi đang ngủ ngon lành. Anh bước đến gần, đứng từ trên cao nhìn xuống. Khuôn mặt tinh tế xinh đẹp nhưng nhỏ xíu chỉ bằng lòng bàn tay. Dưới mi mắt là quầng thâm rõ rệt. Cô nằm nghiêng nên cổ áo hơi lệch sang bên, đổ lộ xương quai xanh mềm mại. Cổ họng Chung Tư Quân lập tức khô khốc. Ánh mắt anh cũng tối lại. Anh nhớ lại cảm giác đêm đó, cả người lập tức nóng rực, vô cùng bức bối. Đưa tay nới lỏng cà vạt, yết hầu anh hơi chuyển động. Anh đưa tay muốn chạm vào gương mặt cô, nhưng rồi bàn tay chần chừ giữa không trung. Tịnh Thi đột nhiên xoay người, đưa tay kéo kéo cổ áo rồi gãi gãi. Móng tay cô khiến cần cổ trắng ngần mịn màng đột nhiên ửng hồng mấy đường. Cổ họng Chung Tư Quân càng bỏng rát. Ánh mắt anh tối sẫm, dứt khoát cúi người bế cô lên, đi thẳng lên lầu. Mấy ngày hôm nay cô đã rất mệt mỏi rồi, vậy nên giờ ngủ mê mệt, trong mơ cô thấy mình bay lên cao, vô cùng thoải mái. Rồi cô rơi xuống một đám mây mềm mại, mát lạnh. Tịnh Thi cọ cọ má vào chiếc vỏ gối lụa, trong mơ cô đang dụi tới dụi lui trong đám mây, cảm nhận sự mềm mại ấy. Nhìn cô mềm mại như con mèo con cọ tới cọ lui, Chung Tư Quân vốn muốn đặt cô xuống giường rồi qua phòng khác nhưng Tịnh Thi nằm co người, chiếc váy bị kéo lên cao, lộ ra đôi chân trắng mịn thon dài. Ánh mắt anh càng tối thẫm. Vươn tay kéo chăn đắp cho cô, chóp mũi anh lướt nhẹ qua mái tóc mềm mại, mùi thơm thoang thoảng dịu nhẹ quẩn quanh nơi đầu mũi. Nhiều năm trước anh từng vùi mặt vào mái tóc này, khiến cô bật cười khúc khích. Vô thức, Chung Tư Quân vuốt ve mái tóc mềm mại. Ngón tay thon dài chầm chậm chạm dọc theo gò má tinh tế, vuốt xuống đôi môi anh đào. Mỗi đường nét trên khuôn mặt này đã từng khiến anh muốn phát điên. Bây giờ anh chỉ muốn siết chặt tay, bóp nát cô, nghiền cô trong vòng tay mình, bẻ gãy đôi cánh của cô để cô không thể rời xa anh được nữa. “Ưm...” Tịnh Thi kêu lên khe khẽ, đưa tay sờ lên mặt. Lúc này Chung Tư Quân mới nhận ra vừa rồi anh dùng sức hơi mạnh, khiến gò má non mịn của cô thoắt chốc ửng đỏ, hiện rõ vết những ngón tay trên đó. Đôi môi anh đào ướt át hơi mấp máy, ra chiều oán trách, nhưng có lẽ cô quá mệt nên vẫn ngủ say, không tỉnh lại. Hơi thở mỗi lúc một dồn dập, không biết ma xui quỷ khiến thế nào Chung Tư Quân lại cúi đầu, hôn lên đôi môi đỏ mọng. Lần trước điên cuồng cùng cô, cô nồng nhiệt như lửa, chủ động hôn cắn anh, khiến đầu óc anh như nổ tung, đón theo nhịp điệu của cô, mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ, quá điên rồ khiến anh có cảm giác đó như một giấc mơ hoang đường. Nhưng bây giờ cô nằm đây, mềm mại, ngọt ngào như con mèo nhỏ, để mặc anh dây dựa trên môi. Nụ hôn từ nhẹ nhàng dần dần sâu hơn, triền miên không dứt, môi lưỡi quấn quýt không buông. Nụ hôn nồng nàn này mới chân thực, mới khiến anh biết thực sự cô đã quay lại. Đêm hôm đó không phải một giấc mơ! Tịnh Thi đang ngủ say thì càng ngày càng thấy khó thở, cô cố gắng vùng vẫy, nhưng tay chân như bị cùm chặt, không vùng thoát ra được. Đến tận lúc cảm giác ngộp thở đến nơi, cô mới bừng tỉnh khỏi giấc ngủ nặng nề. Nhưng trước mặt là một khuôn mặt phóng to hết cỡ khiến Tịnh Thi giật bắn mình, cô lập tức cắn chặt răng theo bản năng, người kia bị đau thả cô ra. Sở Tịnh Thi hét ầm lên, vừa hét vừa nhìn xung quanh, thấy mình đang nằm trên một chiếc giường rộng lớn, váy dưới chân xộc xệch để lộ cả đùi. Cô hoảng hốt kéo chăn che kín người, tim đập điên cuồng trong lồng ngực. Đang chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào thì bị cắn một cái, Chung Tư Quân đứng bật dậy, trong miệng dần lan ra vị máu tanh mằn mặn. Anh đưa tay lau vệt máu nơi khóe môi, đôi mắt đen tối thẫm nhìn về phía cô. Lúc này Sở Tịnh Thi mới hoàn toàn tỉnh ngủ, nhưng tim cô càng đập điên cuồng hơn khi nhận rõ hoàn cảnh lúc này của mình. Nói rồi anh tiến về phía cô, một tay đưa lên tháo cà vạt xuống