Tổng Tài Lạnh Lùng Sủng Vợ Vô Đối
Chương 102: Mẹ chồng
Ngay sau một ngày tin tức được phát sóng trên truyền hình, rải rác các mặt báo thì mẹ của Quỷ Thất đã nghe được tin, bà đang đi du lịch bên nước ngoài liền nhanh chóng chạy về nước. Mà người báo cho bà tình hình cụ thể như vậy không ai khác chính là Ninh Ninh, ngoài cô ta thì còn ai khác có thể thân cận nói cho bà biết được chứ. Một người nhỏ nhoi lên tin tức thì mẹ Quỷ Thất chả mấy quan tâm, chính là Ninh Ninh giật dây đằng sau đấy, thật biết mượn gió bẻ măng. Chỉ sau vài ngày sau khi thắng kiện, tâm tình của Tĩnh Hy cũng dịu đi dần ổn định hơn. An Tĩnh Hy lúc này ngồi ngoài hiên sau vườn, nhìn khu vườn trước kia bản thân chăm chút giờ đây chỉ là nơi hoang tàn, những bông hoa kiên cường trên mảnh đất cằn cỗi, cố gắng vươn mình nở hoa dù thân đã khô héo, cũng như lòng bà hiện tại. An Tĩnh Hy nâng tách trà ấm còn đang tỏa hơi, nhẹ nhàng ngửi tâm trạng cũng thư giãn. Khánh San vừa đi làm về cùng Phong Quỷ Thất ghé thăm mẹ, nơi này đang bận tu sửa lại nên người ra vào liên tục, vô cùng ồn ào. Khánh San vừa vào đã thấy Tĩnh Hy ánh mắt phong sương đầy tâm tư ngồi đó uống trà, cô biết lòng bà hắn đang nhớ về ba cô, Hàn Minh, cũng đang nhớ về những kỉ niệm xưa cũ. Cô cũng biết sống trên đời này, Tĩnh Hy thích nhất là khu vườn này, từ trẻ bà tự tay vun đắp giờ lại như vậy, trong lòng không mấy dễ chiu. “Mẹ, mẹ mau xem con vừa lựa được vài bao giống tốt liền mang đến đây!” Khánh San vừa vào liền là dáng vẻ tươi cười tinh nghịch muốn cho An Tĩnh Hy vui. Bà nghe động tĩnh liền buông tách trà đang nhấp nháp xuống, liền đứng dậy vội đón con gái cùng con rể tới, Tĩnh Hy còn đang suy tính thuê người cải tạo khu vườn, vừa hay đã khởi công nhưng còn chưa tính mua giống. Khánh San là dụng tâm chu đáo lo nghĩ cho người mẹ này. “Không phải công ty cũ của ba con vừa mua lại không lâu đấy sao, công việc cũng bận rộn, còn tranh thủ thời gian lựa giống cây cho ta?” Tĩnh Hy sót con gái, lòng bà càng ấm áp hơn, quả thất con gái lớn rồi còn gánh vác được việc cả nhà. “Sau khi sản phẩm mới lên sàn luôn phát triển ổn định, công ty cũng vào quy trình cũng không bận như trước nữa. Hơn hết chỗ giống hoa này chỉ
cần lựa hoặc đưa mẫu liền có người đưa đến nơi, cũng không tính là mệt!” Khánh San cười cười ôm Tĩnh Hy vào lòng. “Nha đầu lớn như vậy còn làm nũng, còn không ngại chồng con trước mặt sao?” Tĩnh Hy xoa xoa đầu con gái cười nói. Khánh San lúc này mới để ý tới hình tượng của mình liếc nhìn qua Quỷ Thất liền thấy anh một mặt nghiêm túc nhịn cười, e là sắp muốn nội thương. Hai má Khánh San thoáng đỏ lên, mất hình tượng thì mất hình tượng có sao chứ, dù sao nàng chính là thích làm nũng dựa hơi mẹ nàng. Quỷ Thất cũng bất giác nhận ra từ khi ở bên Khánh San anh đã vô thức cười rất nhiều, cảm xúc cũng cân bằng không còn như trước cảm thấy mọi thứ đều tẻ nhạt. Công ty cũ kia chính là sản nghiệp từ thời trẻ của ba Khánh San gây dựng, đợt trước cô thắng dự án về công ty cho chủ tịch Hạ, ba của Hạ Cúc Tử ông đã nhượng công ty này lại, đây cũng là lời hứa của ông nhưng đến khi giấy tờ ký kết chủ tịch Hạ mới biết đây là công ty của An Hàn Minh, công ty cũ ba Khánh San. Khi ấy chủ tịch Hạ còn muốn giữ người, còn nhiều điều kiện tốt hơn nhưng Khánh San chỉ nhất quyết với cái công ty sớm gần như phá sản sau khi vào tay của Thiên Minh kẻ đê tiện mối tình đầu của Khánh San. Sau khi hợp đồng kết thúc Khánh San chính là đối tác với công ty của chủ tịch Hạ, công ty cũ đã đứng tên Khánh San cũng vượt cạn ngoạn mục sau những dự án lớn nên không ít đối thủ cay måt. Hai người trò chuyện rất lâu, từ buổi trưa đến tận hoàng hôn, Tĩnh Hy nhất quyết giữ hai người ở lại ăn cơm nên cả hai cũng không tiện từ chối, bữa cơm đơn giản chính tay Tĩnh Hy và Khánh San nấu, ba người cứ thế hoàn thuận vui vẻ nên lúc về nhà chung sớm đã trễ. “San San để anh” Quỷ Thất dịu dàng cúi người để chân Khánh San lên tay mình nhẹ nhàng thay dép cho cô, đây cũng là thói quen của anh được hình thành sau những lần Khánh San say đến nỗi không tin được đường về nhà, Khánh San cũng ngại nhưng sự cố chấp của Quỷ Thất còn nặng hơn cô, Khánh San đấu không lại. Hai người đang vui vẻ thì Khánh San bước vào phòng khách liền khựng lại, Quỷ Thất cầm đôi guốc của Khánh San đưa cho người giúp việc, khẽ kéo cà vạt, bước tới thấy Khánh San khựng lại liền nhìn theo hướng Khánh San đang nhìn, Quỷ Thất thoáng giật mình. Khánh San cũng vậy nhưng cô cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần củi chào mẹ của Phong Quỷ Thất- Dương Lộ Khiết. Khánh San sớm đã gặp qua bà vài lần cũng từng thấy hình của mẹ Quỷ Thất, nhưng gia đình anh vốn phức tạp, ngoại trừ số chuyện hồi nhỏ Quỷ Thất cũng như lão phu nhân có kể qua, từ khi kết hôn đến nay Khánh San cũng không biết rõ mọi chuyện. Dương Lộ Khiết không nhìn Khánh San đến một cái, cũng lờ đi lời chào của cô. Bà ấy thư thả đọc báo bên trên chính là tin tức về Thẩm Uyển Đình, Khánh San cũng đã để ý thấy chỉ khẽ cúi đầu không lên tiếng nữa. Quỷ Thất thấy mẹ về cũng kinh ngạc, anh vốn không mấy thân thiết với mẹ giờ bà đột ngột xuất hiện lòng anh cũng rối loạn, cũng để ý thấy bà dường như lờ đi lời của vợ. “Mẹ sao lại ở đây, không phải người đang ở nước ngoài nghỉ dưỡng sao? Còn nói không thích bầu không khí trong nước chỉ thích đi đây đó, không muốn về nhà này ư?” Quỷ Thất lộ vẻ sự khó xử có chút lo lắng khi bà ở đây. “Ha, sao ta lại không được ở đây? Đủ lông đủ cách liền không nhận ra người mẹ này sao, một người ngoài còn biết chào ta một tiếng con đây là đang trách cứ ta, là ta không nên xuất hiện tại nhà con mình?” Dương Lộ Khiết giọng nói nhẹ nhàng nhưng từng câu từng chữ lại rất khó nghe. “Người còn biết vợ con chào người sao? Với lại cô ấy không phải người ngoài!” Quỷ Thất lên tiếng bênh vực Khánh San. “Còn dám cãi lời ta? Con từ trước đến giờ chưa bao giờ cãi lời ta, đây là bị hồ ly tinh mê hoặc mà dạy hư! Hứ, không những binh nó, còn tận tình hậu hạ đến ngón chân, người mẹ này còn chưa có phúc phần hưởng thụ như vậy vậy đâu!” giám, con dâu ta chỉ có Ninh Ninh thôi!”