Tổng Tài Lạnh Lùng Sủng Vợ Vô Đối

Lan Anh (Chocolate)
Cập nhật:

Chương 106: Không thể gượng ép!

 

“Thất Thất!” Tiếng gọi của Khánh San vô cùng mềm yếu mang theo đó là sự tủi thân khiến trái tim của Quỷ Thất mềm đến độ muốn tan chảy. Anh biết Khánh San là người giỏi chịu đựng nên trước giờ vẫn luôn lo lắng cô sẽ bị thiệt và quả thật hôm nay anh đã được tận mắt chứng kiến rồi. Thấy vết thương đã sưng đỏ lên Quỷ Thất càng sốt ruột: “Còn đứng ngơ đó làm gì đưa bình thuốc xịt trị bỏng đến đây!” Mọi người bị giọng nói của Quỷ Thấy dọa sợ ngay lập tức chạy toán loạn, hàn khí lạnh xung quanh anh bao trùm lấy không khí trong phòng lạnh lẽo như hầm băng. Ninh Ninh còn muốn giải thích gì đó nhưng nhìn ánh mắt Quỷ Thất sắt bén, lạnh lùng hệt như có thể giết người thì cô liền im lặng. Dương Lộ Khiết cũng không thể ngồi yên trên ghế đi tới quát: “Có chút chuyện mà làm ầm cả nhà lên rốt cuộc có còn muốn sống yên ổn không hả?" “Vào bếp mà ai không bị này bị kia bị phỏng một chút thì có sao” Quỷ Thất trực tiếp quát lớn một tiếng “Mẹ!” khiến Dương Lộ Khiết tái mặt, bà còn muốn nói thêm lại không thể nói được gì, bà cũng không cho bản thân là sai dù sao nếu là con dâu thì vào bếp nấu chút đồ thì sao chú. Nhưng Quỷ Thất tức giận không phải vì bà bắt Khánh San nấu ăn mà là tức giận Dương Lộ Khiết biết mối quan hệ không thể hòa hợp giữa Khánh San và Ninh Ninh, còn trước mặt Khánh San giở trò bắt nạt cô. Rốt cuộc trong lòng Dương Lộ Khiết đang nghĩ gì, có đặt đứa con trai Quỷ Thất này trong lòng không. Hơn hết Khánh San còn vừa làm về rất mệt, cũng không phải gia đình thiếu thốn đầu bếp đông như vậy mà bắt Khánh San làm. Quỷ Thất chung quy vẫn là sót vợ, anh trước giờ chưa từng để cô xuống bếp, nếu cô đụng vào anh cũng chưa từng để cô một mình làm những công việc nặng, nhìn sơ qua tay của Khánh San xem dù đeo bao tay vẫn bị lớp vỏ cứng cáp của hải sản làm cho trầy xước giờ còn bị bỏng. Xịt thuốc trị bỏng vết thương cũng bớt đỏ, lửa giận của Quỷ Thất cũng giảm bớt, mọi người cũng giải tán. Bữa cơm tối này không ai đụng đũa, Ninh Ninh trong lòng chột dạ nên rất bất an chân trước muốn về nhà nhưng chân

 

sau lại muốn ở lại giải thích vài câu. Sau một hồi im lặng Quỷ Thất cũng đi xuống lầu, anh vừa chăm Khánh San ăn cháo và dỗ cô ngủ, lúc này mới muốn tính xổ với Ninh Ninh. “Tác phẩm của cô hôm nay quả thật khiến tôi phải trầm trồ!” Quỷ Thất cười lạnh nhìn Ninh Ninh nói. Ninh Ninh bị khí tức của Quỷ Thất từ xa làm cho sống lưng lạnh buốt, bước chân Quỷ Thất càng gần tim Ninh Ninh càng treo cao đến cuống họng, cô cố gắng cỡ nào cũng không nói ra được một từ. “Thất Thất!” Ninh Ninh cố gắng trấn định gọi. Ninh Ninh vốn dĩ hôm nay muốn dạy dỗ Khánh San một chút không ngờ gà bắt không được lại mất một năm thóc. “Tôi không thích một điều hai lần!” Quỷ Thất lạnh giọng nói. Ninh Ninh bỗng nhớ về lời đe dọa lần trước ở văn phòng ánh mặt khế trùng xuống không dám nhìn thẳng Quỷ Thất đành nhìn qua Dương Lộ Khiết cầu cứu. Dương Lộ Khiết cũng biết mình gây chuyện nhưng tình tình bà không chịu thua thiệt lớn giọng nói: “Con đừng có lớn tiếng với con bé Ninh Ninh, chuyện hôm nay là bà già ta ra chủ ý đấy!” “Mẹ, người đừng binh cho cô ấy nữa, nếu đổi lại là Ninh Ninh bị thương liệu mẹ có đau lòng không?” Quỷ Thất khó chịu ra mặt. Dương Lộ Khiết im lặng đang muốn nói “Nếu Ninh Ninh là con dâu bà đã không có chuyện kia!” Nhưng bà là người thông minh biết giờ không thể nói ra lời nên đành nhịn xuống. “Không phải con đã nói mẹ rồi sao? Mẹ thật sự muốn không bao giờ gặp lại đứa con này nữa có phải không!” Quỷ Thất nắm chặt nắm đấm kiềm chế hết mức. Nếu thật đổi lại là người khác tổn hại San San thì hôm nay lột da tên đó cũng không làm Quỷ Thất hết giận, nhưng người trước mặt là mẹ hắn. Hắn không những giận mà trong tim như bị ai đó đâm vào, đau nhói. Dương Lộ Khiết là mẹ hắn vậy mà không chịu hiểu cho hắn. Rốt cuộc một Dương Lộ Khiết vốn thông minh sắc sảo bị thời gian làm cho lẩm cẩm rồi sao... Không, là do bà không can tâm thôi...Ninh Ninh là người con gái bà dụng tâm từ nhỏ, yêu chiều hết mực vì muốn cô và Quỷ Thất thành đôi, nay lại như thế nên bà nhất thời chưa thể chấp nhận. “Quỷ Thất...anh đừng giận mẹ.” Quỷ Thất quay sang nhìn Ninh Ninh, Ninh Ninh không dám nhìn thẳng vội tránh né, cảm giác lửa đã lan đến chân mình khó chịu bứt rứt. “Mẹ? Ai là mẹ cô!” Quỷ Thất cười khẩy hỏi. Ninh Ninh vội xua tay đáp: “Là...là em nhất thời luống cuống, nóng ruột gọi nhầm. Anh đừng giận!” “Thật là nóng ruột? Không phải chột dạ sao!” “Ninh Ninh, em từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã với tôi chắc em là người hiểu rõ thủ đoạn của Quỷ Thất này!” Ninh Ninh tái mặt, cô không ngờ lời này mà Quỷ Thất dám nói ra, cùng lắm là chửi mắng vài câu. Quỷ Thất đây thật sự muốn ra tay? nào. San!" “Quỷ Thất!” Dương Lộ Khiết vội quát không muốn Quỷ Thất nói thêm lời Quỷ Thất kìm nén giận rồi thở dài: “Đi! Cô đi khỏi đây đi!” “Ninh Ninh tôi cảnh cáo cô lần cuối đừng ngu ngốc mà đụng vào San “Nể bụng còn chút tình cảm hồi trước cô mau đi đi, đừng bao giờ bước vào căn nhà này nữa!” Quỷ Thất xoa thái dương, từng từ từng từ lạnh như băng, nghiến răng kìm nén mà nói ra. Quỷ Thất nói xong liền đi lên lầu. Ninh Ninh nghe vậy liền ôm mặt khóc rời đi, Dương Lộ Khiết nhìn con trai cũng thở dài bất lực, rồi lại hình bóng lưng Ninh Ninh xa dần mà suy ngẫm, bà thật sự già rồi, đã sai rồi sao? “Quả thật không thể gượng ép!” Thành phố hoa lệ buổi đêm. “Cô rốt cuộc cũng chịu gọi cho tôi rồi nhỉ?” Giọng nói đầu dây bên điện thoại giọng nói cợt nhả nói. Ninh Ninh bị giọng nói kia chọc muốn tức lên, cô chưa bao giờ thua thảm hại như vậy. Nhưng chuyện trước mặt quan trọng hơn nên cô đành nhìn xuống. “Nói đi, cô có kế hoạch gì?” Ninh Ninh nói. Người bên phía điện thoại lắc lư ly rượu vang trong tay, khóe miệng đã cong lên đến biến dạng nhưng vẫn chưa đáp lời. “Thứ ba, đường x, phố đi bộ c, số nhà 102!” Ninh Ninh thoáng giật mình khi nghe địa chỉ kia, chỗ kia là gần bãi tha ma vô cùng vắng vẻ, chân mày Ninh Ninh nhíu chặt lại không đáp, qua một lâu người bên kia mất kiên nhẫn. “Được rồi, đại tiểu thư à cô chọn chỗ đi!” bẩm: “Đại tiểu thư này thật khó xơi!”