Tổng Tài Lạnh Lùng Sủng Vợ Vô Đối

Lan Anh (Chocolate)
Cập nhật:

Chương 108: Ly nước đáng ngờ!

 

“Yên tâm, không mùi, không vị. Chắc chắn sẽ không bị phát hiện, chỉ cần cô ra tay bỏ thứ này vào nước cho người kia uống thì sẽ thành công thôi!” Ninh Ninh siết chắc gói thuốc trong tay hạ quyết tâm. Sau ngày hôm đó Khánh San không thấy Ninh Ninh xuất hiện nữa, đến cả Quỷ Thất ở cùng công ty cũng không dụng mặt như hồi trước. Hệt như Ninh Ninh thật sự đã biến mất khỏi cuộc sống của hai người vậy. Quỷ Thất mấy nay cũng đã phát hiện ra sự khác thường của Khánh San Khánh San mấy ngày liên tục trốn tránh sự thân mật của anh khiến anh phải suy nghĩ rất nhiều. Liệu...có phải bản thân... “không” được rồi không! Là anh khiến cô khó chịu? Phong Quỷ Thất thật sự rất đau đầu nghĩ mãi không ra, tuy anh đã ngoài ba mươi nhưng ở phương diện kia không phải anh tự luyến nhưng thật sự rất “tốt” đó. “Anh Thất, anh đừng nghĩ nhiều nữa, em thấy chị dâu mấy nay không phải rất tốt sao. Hồi trước chị ấy kén ăn bây giờ không những không kén ăn mà sức ăn còn nhiều hơn trước!” Vân Dương khoác vai Quỷ Thất đùa nói. “Việc ăn uống thì có liên hệ gì tới sự thân mật sao!” Quỷ Thất nhìn Vân Dương bằng ánh mắt trìu mến khiến Vân Dương nổi cả da gà tự hiểu mà rụt cái cánh gà của mình về. “Anh Thất, đừng lo lắng, chị dâu mấy nay lo cho công ty có chút bận rộn nên không thể quan tâm nhiều chuyện...Anh xem hay trực tiếp hỏi không phải xong rồi sao?” Vân Dương nghiêm túc ra ý kiến. Quỷ Thất cảm thấy lại đi hỏi ý kiến một người đến một mối tình quá bảy ngày còn không có, có phải anh đập đầu vào chỗ nào rồi không. Quỷ Thất thật sự rất để ý đến Khánh San...anh vì cô mà từ một người thông minh lại thành kẻ ngốc rồi. “San San, dạo này thật sự thay đổi quá nhiều rồi, đến phong cách ăn mặc thường ngày cũng thay đổi...” Vân Dương nhìn Quỷ Thất mà thở dài, một kẻ không có tình yêu như cậu không hiểu nổi tâm tư của bọn họ. Không phải có gì thắc mắc không hiểu thì liền mở miệng hỏi rõ là được rồi sao, đoán già đoán non lại thành ra bể chuyện. “Không phải trưa nay chị dâu về nhà ăn trưa sao... Không mấy anh về chuẩn bị một bữa thịnh soạn?” Vân Dương nói. Quỷ Thất nghe ý kiến này cũng cảm thấy hợp lí, liền nhanh chóng rời khỏi để Vân Dương ở lại một mặt ngơ ngác chưa phản ứng kịp. “Anh...Anh, ai chở em về chứ!” Vân Dương gào thét bất lực. Vài phút sau Quỷ Thất đã có mặt ở nhà, Dương Lộ Khiết thấy Quỷ Thất về đột ngột, thần thái có chút hốt hoảng ra mở cửa. “Con hôm nay về sớm vậy?” Dương Lộ Khiết chột dạ hỏi. Quỷ Thất hơi cau mày nhìn bà mà nghi ngờ, sau đó cậu nhìn xung quanh nhà không phát hiện ra dấu tích của ai khác, lại nhìn Dương Lộ Khiết tươi cười ra đón mình, điều mà từ nhỏ đến lớn mà Quỷ Thất mong đợi nhưng chưa một lần có được, hôm nay anh gặp quỷ rồi. “Mẹ, lại có chuyện gì nữa phải không? Hay mẹ lại muốn cái gì, người cứ nói thẳng không nhất thiết phải làm như vậy” Quỷ Thất né tránh cánh tay của Dương Lộ Khiết đang vươn tới mình, anh tháo lỏng cà vạt bước thẳng vào trong nhà ngồi lên sô pha phòng khách. Dương Lộ Khiết ánh lên tia tức giận, thầm oán thắng con trời đánh của mình vậy mà dám lơ bà đi nhưng cuối cùng cũng nhịn xuống. Dương Lộ Khiết tươi cười thu tay về bước đến ngồi cạnh Quỷ Thất vừa đi làm về tỏ ra thân mật, ánh mắt lại không giỏi che dấu lén nhìn vào phía trong. Quỷ Thất đương nhiên nhận ra nhưng cũng không nói gì chỉ ngồi nhích xa một chút. Nụ cười của Dương Lộ Khiết cũng vì thế mà bị dập tắt, Quỷ Thất biết tính mẹ mình, bà ấy rất nóng tính nhất định không chịu được người khác lạnh nhạt, tỏ thái độ với bà. “Mẹ lại gây chuyện chỗ nào rồi sao?” Quỷ Thất ngồi nghiêm chỉnh quay sang hỏi mẹ mình. Dương Lộ Khiết nở nụ cười cứng ngắc xua xua tay, bà thật sự hận không thể nhào tới vò đầu bứt tai đứa con trước mặt. Thật không ngờ đứa con bà đẻ ra lại luôn suy nghĩ bà như vậy, nhưng Dương Lộ Khiết biết nặng biết nhẹ, bà biết trước mắt có chuyện quan trọng hơn. Dương Lộ Khiết nâng tách trà đang phả hơi nóng trong tay nhấp miệng một chút rồi buông xuống: “Trà này là của con mua sao, mẹ thấy trong tủ mở ra pha lên rất thơm!” Quỷ Thất liếc nhìn ly trà trong tay bà, trong nước trà còn có hoa cúc khô, nếu ở trong tủ phòng bếp thì chắc của Khánh San mua, cô hay mua trà pha cho anh uống, dưỡng nhan, giúp ích cho trí nhớ và tinh thần. “Là của San San!” Quỷ Thất trả lời. Dương Lộ Khiết không tỏ thái độ gì, bà sớm biết là của Khánh San nên trước giờ chưa từng đụng vô, hôm nay lấy ra là có ý đồ! “Vậy à...!” Dương Lộ Khiết thì thầm nói. Nói xong bà liền kêu người lấy nước cam đã ướp lạnh trong tủ đưa tới trước mặt Quỷ Thất: “Con đi làm về đến một giọt nước cũng chưa uống, nước cam lạnh này uống hạ hỏa tốt ta cũng vừa pha xong mau uống thử! Dương Lộ Khiết đẩy ly nước đến cho Quỷ Thất, Quỷ Thất cảnh giác nhìn ly nước cam trong tay mẹ mình hơi cau mày mà nhận lấy. Anh thật sự có chút khát, dù sao cũng vội vàng chạy về, Quỷ Thất cầm ly nước đặt lên môi mình ánh mắt lại liếc nhìn Dương Lộ Khiết. Dương Lộ Khiết nhìn chăm chăm Quỷ Thất liền bắt gặp ánh mắt của Quỷ Thất hướng tới mình mà chột dạ nhìn ra chỗ khác. Quỷ Thất cũng nhận ra liền đặt cái ly xuống không uống nữa. “Mẹ, hôm nay có lòng rồi. Con cũng không thích đồ ngọt lắm chút nữa con uống nước lọc là được!” Quỷ Thất nói xong liền muốn đứng dậy.

 

Dương Lộ Khiết thấy thế liền vội vàng giữ cậu lại: “Sao có thể như vậy chứ, dù sao ta cũng là mẹ con...ta...ta cất công chuẩn bị, tự tay vắt cam, con nói xem một chút con cũng không uống!” Bà ta vừa nói, dường như đã muốn khóc, cảm giác rất ấm ức tủi thân. Quỷ Thất thấy bộ dạng này của bà có chút mềm lòng, dù sao bà cũng là mẹ của anh nhưng Quỷ Thất cũng không muốn bị bà lừa gạt tính kế. Quỷ Thất nhìn sang ly trà bên cạnh liền cầm lên một mạch uống hết, dù sao trà cũng là của Khánh San, còn pha trà là Dương Lộ Khiết tự pha, vẹn cả đôi đường. Với thứ này anh cũng thấy bà uống qua chắc không có vấn đề gì: “Con uống, trà này cũng là mẹ pha...đã được chưa?” “Con thật sự không thích nước trái cây nên lần sau mẹ đừng cất công làm gì, ly nước cam này mẹ để mình uống coi như bổ sung vitamin cho bản thân đi!” Nói xong Quỷ Thất liền bước lên phòng thay đồ, anh sợ ở lại đây thêm một chút Dương Lộ Khiết lại bày kế kiếm chuyện với anh. Quỷ Thất còn muốn dành thời gian tự thân xuống bếp nấu một bàn đồ ăn thật lãng mạn dỗ dành vợ! Phòng trên. Quỷ Thất vừa tắm xong trên người chỉ mang một chiếc áo tắm mỏng, tóc còn ẩm ướt. Phong Quỷ Thất còn đang vui vẻ suy nghĩ chút nữa sẽ nấu món gì thì bỗng một anh cảm thấy cơ thể không khỏe, khung cảnh trước mặt bỏng nhòe đi, quay vòng vòng rồi anh ngã gục xuống sàn. Một màu đen bao trùm tâm trí Quỷ Thất. “Lần này...anh nhất định sẽ là của tôi!”