Tổng Tài Lạnh Lùng Sủng Vợ Vô Đối
Chương 109: Máu và nước mắt
Trong căn phòng hiện tại chỉ có hai người, một nam một nữ đầy ám muội. Cô gái mỉm cười hài lòng rồi đi đến đỡ Quỷ Thất lên giường, ngón tay linh hoạt của cô ta phút chốc đã lột được chiếc áo tắm mỏng trên người anh qua đến eo, thân hình của Quỷ Thất cũng vì vậy mà lộ ra trước mắt, dáng người tam giác ngược, từng múi cơ săn chắc kết hợp với xương quai xanh càng trở nên quyến rũ mê người. “Thất Thất, cuối cùng anh cũng thuộc về em!” Ninh Ning dùng ngón tay vuốt ve môi của Quỷ Thất đầy thèm khát sau đó cô ta cũng từ từ lột sạch những món đồ che chắn trên cơ thể mình ra, phô bày triệt để thân hình không còn một mảnh vải. Chỉ vài phút sau, Khánh San đã về tới nhà, cô hôm nay rất mệt nên đã quyết về nghỉ ngơi sớm. Nếu như mọi hôm Khánh San nhất định sẽ liều mình tăng ca nhưng hiện tại bản thân cô đang mang trong mình một sinh linh nhỏ nên làm gì Khánh San cũng cẩn thận hơn. Khánh San nhìn đôi giày trước cửa khẽ mỉm cười, thầm nghĩ: “Thất Thất hôm nay vậy mà không tăng ca?” Khánh San thấy cả nhà bỗng yên tĩnh lạ thường nhưng cô lại không nghĩ gì nhiều, vì thường ngày nếu nghe tiếng cô mở cửa Quỷ Thất nhất định chạy xuống đón nhưng hôm nay lại không có thứ đãi ngộ kia Khánh San cũng chỉ cho rằng là anh đã mệt ngủ mất hoặc đang tắm nên không nghe thấy. Nhưng Khánh San lại không biết rằng chính sự tin tưởng Quỷ Thất vô điều kiện, cô suy nghĩ quá đơn giản nên một chút...một chút nữa thôi, những người quan trọng nhất với Khánh San xém chút nữa biến mất mãi mãi. Khánh San nhẹ nhàng mở cách cửa phòng bước vào nhưng căn phòng lại yên tĩnh lạ thường, linh cảm của Khánh San như cảm nhận được điều gì đó khiến cô vô cùng bất an, mắt trái cứ giật liên hồi. “Thất Thất?” Khánh San nhẹ giọng gọi. Không có tiếng đáp lại, căn phòng lớn rơi vào sự tĩnh lặng, Khánh San không ngừng nghi hoặc tiến đến mở cửa phòng ngủ, cánh cửa vừa mở hờ ra đã bị kẹt cái gì đó bên dưới, Khánh San cũng vì thế nhìn xuống, là một chiếc áo sơ mi. Đôi tay đang đặt trên nắm cửa của Khánh San bất giác run lên không thể kiểm soát được, Khánh San cố gắng kìm nén những suy nghĩ trong đầu, cô cố gắng hít thở điều chỉnh tâm trạng nhưng qua một lúc rồi lại một lúc thì hô hấp của Khánh San càng khó khăn hơn hệt như bị ai đó bóp nghẹt. Khánh San nhắm mắt cắn chặt môi đến bật máu để lấy lại sự bình tĩnh, chỉ là trùng hợp thôi. Khánh San tự nhủ với bản thân mình rồi dùng hết lực mở toang cánh cửa ra. Những thanh âm vỡ vụn vang lên trong tâm trí, trong tim Khánh San, trước mắt cô chính là những mẫu quần áo của nữ nằm đầy trên mặt đất. Thứ kinh khủng hơn chính là phía bên trong chiếc giường kia, chiếc giường mà gắn với bao nhiêu hạnh phúc của Khánh San bây giờ đã có người thứ ba chen chân vào. Khánh San ghét cay ghét đắng nhất chính là ngoại tình, hơn hết còn ngay chính căn phòng tân hôn của cô. Những tổn thương từ sự phản bội quá khứ ngay lập tức ùa về tấn công vào tinh thần của Khánh San, Khánh San ngay lập tức suy sụp hai chân sớm đã không đứng vững. Khánh San không khóc, cô không hề rơi một giọt nước mắt nhưng máu đang chảy, máu đang chảy trong tim của Khánh San. Ninh Ninh nghe thấy tiếng mở cửa sớm đã biết là Khánh San đã về, cô ta mỉm cười xém chút nữa thành tiếng vì kế hoạch của cô ta đang thành công. Ninh Ninh ngồi chồm dậy tấm chân che trên người cũng vì thế rớt xuống để lộ những dấu chấm đỏ trên người sau đó nhìn về phía Khánh San còn đang thất thần mà hét lên. “Aaaaaa! Thất Thất anh sao có thể...có thể!” Ninh Ninh gào khóc ngày càng lớn mọi người cũng vì vậy mà tập chung chạy lên phòng ngày càng đông. Quỷ Thất nghe tiếng ồn ào câu mày thức giấc, anh đau đầu đến không thể mở nồi mắt chỉ biết lấy tay nắm chặt tóc cố gắng vơi bớt đi cơn đau.
“Nhìn gì mà nhìn, mau đi làm việc!” Dương Lộ Khiết bước đến bên phòng nhìn vào phía trong mỉm cười lén lút vì kế hoặc thành công nhưng khi quay qua lại làm bộ nghiêm túc đuổi những người đang hóng chuyện đi, đến một cái liếc mắt nhìn Khánh San đang bất động đứng đó cũng không nhìn đến một cái mà còn tỏ thái độ vô cùng chán ghét. “Thiếu phu nhân...!” Bà lão phụ bếp chính hay nấu ăn với Khánh San muốn tiến tới nói vài câu liền bị Dương Lộ Khiết cảnh cáo. Quỷ Thất lúc này mới mình vừa tắm xong thì đột nhiên bất tỉnh, một luồng suy nghĩ anh bị giàn kế liền xoẹt qua đầu anh khiến Quỷ Thất phải bật dậy! Vừa mở mắt ra thì căn phòng hiện tại chính là một mới hỗn độn, Ninh Ninh bên cạnh anh thì không ngừng thút thít, Khánh San sớm đã không còn chút tỉnh táo đứng đờ ở cửa. “San San!” Quỷ Thất ngơ ngác nhìn vẻ mặt đau khổ của Khánh San mà đau lòng hướng tới cô gọi một tiếng. Khánh San nghe giọng anh liền tỉnh táo trở lại ngước mặt lên nhìn Quỷ Thất rồi lại nhìn sang Ninh Ninh, tâm trạng bây giờ của Khánh San rất rối loạn, cô không thể tiếp tục ở nơi thị phi này nữa, từng cơn đau bụng kéo đến khiến Khánh San sự nhớ đến sinh linh bé nhỏ trong người mình. “Đến con...cũng muốn rời bỏ mẹ sao?” Khánh San ôm bụng, nước mắt bất giác rơi. Khánh San vừa đau vừa sợ, cô nhanh chóng chạy khỏi đây, mau chóng lái xe chạy khỏi nơi mà cô cứ ngỡ là trốn hạnh phúc, nơi để về, nơi gọi là “nhà Nhưng thật ra lại không phải, thì ra ngay từ đầu cô chỉ là kẻ dư thừa, là người thế thân. Một hàng máu đỏ lăn dài xuống bắp chân Khánh San khiến cô càng hoảng hơn, cơn đau khiến cô không thể tỉnh táo, mặt của Khánh San giờ đã tái xanh không còn giọt máu, tốc độ lái xe hiển thị trên màn hình cũng vì vậy ngày càng tăng. Quỷ Thất bên kia vẫn còn chưa tỉnh táo, liều thuốc mê kia quá mạnh hành hạ anh đến choáng váng, Khi anh nhận ra Khánh San đã rời đi điều đầu tiên Quỷ Thất nghĩ tới là đuổi theo nhưng chưa bước được hai bước anh đã ngã gục xuống sàn. “San San...em đợi anh!” Quỷ Thất hét về phía cửa nhưng không hề có tiếng đáp lại, Dương Lộ Khiết nhìn con trai chật vật dưới sàn không đành lòng liền quay mặt đi. Ninh Ninh thấy Quỷ Thất muốn đuổi theo Khánh San liền vội vàng níu kéo anh, cô ta đã làm đến mức độ này làm sao có thể để hai người dễ dàng giải quyết hiểu nhầm. “Thất Thất, anh phải chịu trách nhiệm với em!” Ninh Ninh bước vội xuống giường ôm chặt lấy Quỷ Thất từ sau lưng. Quỷ Thất chán ghét giựt phăng tay Ninh Ninh ra quay lại tát cho cô ta một bạt tai trời giáng, đây là lần đầu tiên Quỷ Thất mất bình tĩnh đến mức đánh con gái. Trên người anh vẫn còn mang quần ngủ rõ ràng không hề xảy ra chuyện gì chỉ có chiếc áo tắm đã bị người khác dở trò, đây rõ ràng là dàn xếp, Quy Thất hận nhất chính là bị người khác tính kế. Quỷ Thất vốn muốn lột da người trước mặt nhưng Khánh San vẫn quan trọng hơn nên anh nhanh chóng mang áo khoác vội vàng đuổi theo, khi đi ngang qua cửa không quên trừng mắt với Dương Lộ Khiết. chữ với bà.