Uy lực chiến thần

Tứ Đạn
Cập nhật:

Chương 433 “Mày cười cái gì, tên thấp kém!”

Giọng điệu của Lâm Hữu Triết dần trở nên lạnh lùng.

 

“Luật pháp? Ha ha ha!” Người đàn ông trẻ cười lớn. "Luật pháp chẳng qua chỉ để hạn chế những thằng chó hoang thấp kém. Bọn tao là người đứng trên luật pháp. Mày nghĩ thứ đồ đó có ích với bọn tao à?" “Nói cách khác, luật pháp là công cụ để bọn tao khống chế người như mày”. “Chúng mày là một lũ súc sinh, có tư cách gì chống lại bọn tao chứ!” Những lời này khiến không ít người có mặt tại hiện trường nhíu mày, tỏ vẻ không đồng tình. Nhưng bọn họ không hề đứng lên phản bác. Điều này chứng tỏ người đàn ông trẻ này có lai lịch không tầm thường, bọn họ không muốn vì những lời này mà xảy ra xung đột với hắn. “Lâm Hữu Triết, mau quỳ xuống chịu chết đi!” Hồ Thượng Dân chạy lên, quát Lâm Hữu Triết. “Tên thấp kém nhà cậu muốn chết thì cũng đừng làm liên lụy đến chúng tôi, mau bó tay chịu trói đi!” Thu Lộc cũng hét lên trong bực tức. Bọn họ lo lắng cậu chủ kia sẽ có ý kiến với bọn họ vì Lâm Hữu Triết, như vậy thì kế hoạch nhân cơ hội này móc nối mối quan hệ của bọn họ cũng sẽ trở nên vô ích. “Cậu chủ, để tôi giúp cậu đối phó với hắn!” Trong đám bạn học, Khương Minh Vũ cầm chai rượu, lao về phía Lâm Hữu Triết. Nhưng Lâm Hữu Triết vừa liếc nhìn đã khiến Khương Minh Vũ sợ hãi quỳ xuống đất, sắc mặt tái nhợt. “Đồ vô dụng, tất cả đều là đồ vô dụng!” Người đàn ông trẻ bực tức hét lớn. Hắn nhìn người đàn ông bụng phệ lên tiếng đầu tiên kia: “Chú Văn, bảo Bành trưởng lão ra tay đi!” Vẻ mặt người đàn ông bụng phệ tối sầm lại, chậm rãi gật đầu. Một ông lão mặc đồ đen sau lưng ông ta bước ra. Ông lão này cao gầy, thoạt nhìn giống như một khung xương, mười đầu ngón tay sắc bén như dao, khiến người ta khiếp sợ. Lúc ông lão chuẩn bị ra tay thì một tiếng quát tháo vang lên. “Tất cả dừng tay, các người muốn làm loạn sao?” Mọi người nhìn theo phía âm thanh, phát hiện ra đó là một cô gái vô cùng xinh đẹp và có khí chất. Lâm Hữu Triết hơi sững sờ, đây chẳng phải là Thẩm Thiến Thiến sao? Cô ta cũng đến bữa tiệc tối nay à, xem ra người tổ chức bữa tiệc tối nay quả thực có lai lịch không nhỏ. “Thẩm Thiến Thiến, cô ta cũng đến sao?” “Đương nhiên rồi, bố cô ta rất có khả năng sẽ là chủ tịch tỉnh nhiệm kỳ tới, vì vậy cô ta ra ngoài giao lưu trước cũng là lẽ đương nhiên”. “Vậy tên kia chết chắc rồi, Thẩm Thiến Thiến nổi tiếng là nghiêm khắc, cô ta chắc chắn sẽ không tha cho bất cứ ai muốn làm hỏng bữa tiệc tối nay!” Đám quan khách thì thầm bàn tán. Người đàn ông bụng phệ họ Văn và người đàn ông trẻ kia cũng lần lượt bước lên. “Chào cô Thẩm”. Hai người kính cẩn chào hỏi. “Xảy ra chuyện gì vậy?” “Các người không biết ai tổ chức bữa tiệc tối nay sao mà còn dám gây rối ở đây?” Thẩn Thiến Thiến trừng mắt nhìn hai người họ, trách mắng không hề khách khí. “Cô Thẩm tha tội, có một tên thấp kém không biết điều làm mất trật tự buổi tiệc cho nên tôi mới ra tay dạy dỗ hắn!” Người đàn ông trẻ vội vàng giải thích. “Thấp kém cái gì, thấp kém ở đâu?” Thẩm Thiến Thiến nhíu mày. Thẩm Vinh Hải dạy dỗ vô cùng nghiêm khắc, cho nên nhận thức của cô ta rất ngay thẳng. Vì vậy, việc những người giàu có trong tỉnh ngạo mạn, so sánh hành vi của một số người từ địa phương nhỏ với hành vi của chó lợn là điều không thể chấp nhận được. “Chính là hắn!” Người đàn ông trẻ cũng không hề để ý đến điều đó, mà chỉ thẳng vào Lâm Hữu Triết. “Thằng chó, mở mắt ra nhìn cho rõ đi, ngay cả cô Thẩm cũng bị mày quấy rầy rồi, mày đúng là đáng chết!” Người đàn ông trẻ lạnh lùng nói tiếp: “Bây giờ tao cho mày một cơ hội quỳ xuống dập đầu nhận lỗi với cô Thẩm, chỉ cần cô ấy tha thứ cho mày thì tao sẽ nghĩ đến chuyện cho mày con đường sống!” “Muốn tôi quỳ xuống trước mặt cô ta sao?” Lâm Hữu Triết mỉm cười. Thẩm Vinh Hải gặp anh còn phải quỳ xuống khấu đầu. Vậy mà bây giờ lại có người muốn anh quỳ xuống trước mặt con gái của Thẩm Vinh Hải. Nếu Thẩm Vinh Hải biết chuyện này, có lẽ sẽ dọa ông ta sợ đến nỗi lái xe ngay trong đêm đến Giang Thành mất. “Mày cười cái gì, tên thấp kém!” Người đàn ông trẻ tức giận, bước lên định tát Lâm Hữu Triết. Kết quả là hắn còn chưa kịp giơ tay lên đã bị đá bay ra ngoài. “Tạo phản rồi, tên thấp kém này dám đánh tao, thằng chó không biết sống chết, tao phải giết mày!”