Chương 32
Bệ/nh viện.
"U/ng t/hư xươ/ng? Hay là bệ/nh bạch cầu? Thật kỳ lạ..."
"Chưa từng nghe thấy, dường như tất cả các bệ/nh nan y đều rơi vào người cậu ấy."
"Rõ ràng nhìn tuổi xươ/ng mới chỉ có 18 tuổi..."
Mở mắt ra, Bùi Cảnh với vẻ mặt mệt mỏi nói: "Thụy Dương, anh cần phải phẫu thuật."
Người này, đang cố tỏ ra bình tĩnh.
Nhưng nỗi đ/au trong mắt cậu ấy sắp tràn ra ngoài rồi.
"Anh biết." Tôi cười nói với cậu ấy: "Là phẫu thuật c/ắt c/ụt chi phải không?"
Bùi Cảnh ngẩn người, nói: "Mất chân cũng không sao, chỉ cần bình an là được rồi, em sẽ lắp cho anh chân giả tốt nhất, em..."
Cậu ấy nói được một nửa thì dừng lại.
Hình như mới nhận ra nước mắt mình đang rơi.
"Em ra ngoài một chút."
Cậu ấy xoay người rời khỏi phòng bệ/nh.
Hệ thống đột nhiên nói: [Sáu giờ chiều mai, cậu sẽ ch*t trên bàn mổ.]