11-14
Ba giờ sáng, Từ Thanh Túc đến nhà tôi.
Tôi ngồi xổm trước cửa, mở cửa cho anh rồi ném cho anh một chiếc chăn và chỉ về phía phòng làm việc.
Căn nhà này là chúng tôi thuê từ năm cuối đại học, dự định sau khi tốt nghiệp sẽ cùng nhau sống ở đây.
Căn nhà có hai phòng ngủ và một phòng khách, phòng ngủ chính dành cho chúng tôi, còn phòng còn lại thì cải tạo thành phòng làm việc.
Phòng làm việc chỉ có một chiếc giường gấp, Từ Thanh Túc cũng biết điều đó.
Quả nhiên, đôi mắt đang cười của anh lập tức trở nên lạnh lùng, anh không thể tin được mà nói: "Mời tôi đến rồi lại để tôi ngủ phòng làm việc."
Tôi im lặng, có vẻ như hơi quá đáng.
Nhưng mà ai quan tâm chứ, tôi quay người định về phòng ngủ, thích làm gì thì làm.
Rồi trong lúc mơ màng, một cơ thể cùng với hơi thở ướt át chui lên giường, anh ôm ch/ặt eo tôi, kéo tôi vào lòng.
Trong lúc ý thức không tỉnh táo, trong lòng tôi trợn trắng mắt.
Bảo anh ngủ phòng làm việc mà anh không chịu, lúc nãy còn mặt lạnh nữa chứ!
12
Sáng hôm sau, việc đầu tiên là đi làm.
Thư ký Tưởng đưa cho tôi vài dự án bất động sản và bảo tôi chọn nhà.
Tôi mừng rỡ nói: "Thư ký Tưởng, sắp phát nhà rồi à? Đây có phải là giải thưởng cuối năm không?"
Thư ký Tưởng nhìn tôi với vẻ mặt đen sầm: "Tỉnh táo lại đi, nhà của tổng giám đốc Từ bị ch/áy rồi, phải tìm nhà mới, tốt nhất là gần công ty, cô chọn đi."
Tôi thất vọng gật đầu: "Ồ!"
Quả thật là có chuyện này mà.
Tôi chọn đi chọn lại, cuối cùng chọn một căn nhà gần nhà tôi nhất rồi mang đi cho tổng giám đốc Từ xem.
Từ Thanh Túc nhìn tôi chằm chằm một lúc, ánh mắt lạnh lùng ban đầu chợt trở nên ấm áp:
"Căn này đi!"
Sau đó, tôi nhanh chóng đi xem nhà và đặt cọc. Thấy tôi quyết đoán, nhân viên môi giới đã giảm giá cho tôi 1%.
Trong lúc đó, tôi nhận được điện thoại của chủ nhà: "Tiểu Hứa à, con trai tôi lấy vợ rồi, căn nhà cô đang thuê không thể cho cô thuê nữa..."
Trời đất ơi!
Tôi hít một hơi thật sâu, quay sang nhân viên môi giới nói:
"Anh có căn hộ nào cho thuê không? Càng gần căn nhà này càng tốt."
Nhân viên môi giới cười toe toét: "Có, một phòng một phòng khách, giá thuê 6000."
Tôi: "…Đắt thế à?"
Môi giới: "Không đắt đâu, cô đã m/ua một căn ở khu này rồi mà, tính là gì!
"Hay là cô m/ua thêm một căn nữa?"
"Tôi làm gì có tiền!"
Khoan đã, tôi có tiền mà! Hồi trước bố của Từ Thanh Túc cho tôi mười triệu, chữa bệ/nh xong còn dư tám triệu.
Tôi quyết tâm, mắt sáng rỡ: "M/ua! Nhưng anh phải giảm giá cho tôi."
13
Tối đó, khi Từ Thanh Túc đứng ở cửa nhìn thấy tôi, tôi cảm nhận rõ ràng anh ấy bị gi/ật mình.
Tôi cười hí hí chỉ huy mấy anh chuyển nhà, tiện thể chào hỏi anh.
Từ Thanh Túc thì mặt mày đầy vẻ phức tạp, lại có chút đắc ý nhìn tôi.
Anh nói: "Em không thể rời xa tôi đến vậy sao?"
Tôi: "?"
Thật ra thì, tôi chỉ là sợ ch*t thôi mà.
14
Ngày hôm sau, Lâm D/ao Dao hẹn tôi gặp ở quán cà phê dưới tầng trệt công ty.
Cà phê vừa mang ra, Lâm D/ao Dao đã một mặt đ/au khổ nói:
"Cô có thể khuyên nhủ Từ Thanh Túc được không? Dạo này cậu ấy cứ thúc giục tôi kết hôn."
Cái tay đang cầm cốc cà phê của tôi khựng lại.
Vậy là chuyện tình cảm của nam nữ chính rắc rối đến mức này rồi à, cuối cùng cũng quay về quỹ đạo à?
Họ đã định sẵn sẽ đính hôn, kết hôn và sống với nhau cả đời.
Lâm D/ao Dao vẫn tiếp tục than thở: "Cô mau khuyên cậu ấy đi, vì chuyện này bạn gái của tôi không vui rồi, cứ gh/en t/uông om sòm."
Phụt!
"Bạn gái?!"
Tôi còn chưa kịp buồn bã thì một ngụm cà phê đã phun ra ngoài.
Lâm D/ao Dao bị tôi làm b/ắn cà phê lên váy, cô ấy ngơ ngác lau vết bẩn.
Không phải trước đây đã nói với cô rồi sao? Cô làm gì mà gi/ật mình thế!
Hình như là thế, trước đây cô ấy có nói tôi và bạn gái cô ấy rất giống nhau.
Nhưng mà nhân vật nữ chính lại sụp đổ đến mức này, nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình lại thành les!
Nói ra ai mà tin!
Tôi hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại hỏi: "Từ Thanh Túc có biết chuyện này không?"
"Biết chứ, không thì cậu ấy chọn tôi hợp tác làm gì!" Lâm D/ao Dao giải thích: "Tôi hợp tác với cậu ấy để đối phó với bố cậu ấy, bảo vệ cậu ấy, còn cậu ấy thì hứa sẽ giúp tôi giành lại quyền thừa kế từ đứa con riêng của bố tôi sau khi nắm quyền, chúng tôi là mối qu/an h/ệ hợp tác đôi bên cùng có lợi!"
Ồ, nữ chính ngây thơ trong truyện ngôn tình giờ biến thành nữ chính mạnh mẽ, quyết đoán giành quyền lực rồi.
Rất hay, nhưng giờ tôi cần yên tĩnh một chút!