Chương 15-16
Trở lại văn phòng, tôi trực tiếp hỏi Từ Thanh Túc về việc hợp tác với Lâm D/ao Dao.
Từ Thanh Túc vẫn bình tĩnh lật xem tài liệu, không ngẩng đầu lên.
Anh nói: "Đúng vậy."
Tôi sững sờ tại chỗ, hóa ra thế giới này luôn làm tôi tổn thương.
Nam nữ chính không theo cốt truyện thì không sao!
Nhưng tôi không thể không theo, ch*t mất!
Thấy tôi im lặng lâu như vậy, anh ngẩng đầu nhìn tôi một cái, nhận ra tôi đang thất thần, còn ân cần an ủi:
"Chỉ là hôn ước giả thôi, sau khi nắm quyền thì sẽ không còn ai có thể đe dọa em nữa."
Tôi kinh ngạc: "Anh đều biết hết rồi à?"
Từ Thanh Túc đặt tài liệu xuống, tiến đến ôm tôi rồi nói: "Biết em lấy tiền của bố tôi rồi chia tay với tôi à?"
Sau đó, anh bổ sung thêm một câu:
"Hay là biết cả thế giới này là một cuốn tiểu thuyết?"
16
Tôi như người mất h/ồn bước ra khỏi văn phòng. Không ngờ Từ Thanh Túc lại biết cả chuyện thế giới này là một cuốn tiểu thuyết.
Đây không chỉ là cốt truyện bị phá vỡ mà cả thế giới này đang sụp đổ!
Vậy thì bước tiếp theo, tôi phải làm gì đây?
Cứ thế mà ở bên cạnh Từ Thanh Túc ư? Cùng anh chống lại quy luật của thế giới này?
Dù sao thì theo thiết lập ban đầu, chỉ cần cách anh một cây số là tôi đã đ/au tim rồi. Giờ đây, được ở bên cạnh anh mọi lúc mọi nơi mà không lo bệ/nh tái phát, quả thật rất hấp dẫn.
Nhưng tôi vẫn cảm thấy có gì đó không ổn.
Cho đến chiều nay, tôi nhận được thông báo rằng bố của Từ Thanh Túc - ông chủ lớn nhà họ Từ muốn gặp tôi.
Tôi luôn biết bố của Từ Thanh Túc làm việc ở tầng trên nhưng chưa bao giờ gặp ông ấy, cho đến tận bây giờ thì ông ấy cũng chưa bao giờ tìm tôi.
Tôi co ro trong góc phòng khách, chờ ông chủ hỏi chuyện.
"Thanh Túc sắp đính hôn với con gái nhà họ Lâm rồi, cô biết chứ?"
Tôi gật đầu lấp lửng.
Biết chứ nhưng đó chỉ là tin đồn thôi, hơn nữa "con dâu tương lai" của ông lại là les.
Bất ngờ không? Thú vị không?
Ông Từ tiếp tục nói: "Tôi biết đó chỉ là hôn ước giả!"
Nụ cười thầm mãn của tôi lập tức đóng băng!
Ông ấy tiếp tục: "Tôi còn biết thế giới này là một cuốn tiểu thuyết."
Tôi xoay cổ, trợn mắt nhìn ông ấy.
Cái thế giới này bị lỗi rồi sao? Đến cả nhân vật phụ cũng biết hết rồi!
Ông ấy lại ném thêm một quả bom khác: "Tôi còn biết cô là một người đi xuyên thế giới để chinh phục."
Ôi trời, bố của Từ Thanh Túc sành điệu vậy sao?
Tôi nhìn ông ấy, phản bác: "Tôi là nữ phụ xuyên không chứ không phải người đi chinh phục."
Ông Từ khẳng định: "Đúng vậy."
"Đây là thế giới thứ ba mà cô xuyên đến."
Ông ấy nói rất nhanh, sợ tôi sẽ c/ắt ngang:
"Ở thế giới đầu tiên, cô chính là nữ phụ mà cô nói, vì tiền chữa bệ/nh cho mẹ, cô đã rời xa Thanh Túc, sau đó một ngày nọ cô qu/a đ/ời vì bệ/nh nặng. Thanh Túc vì quá đ/au khổ mà phát đi/ên, thế giới bắt đầu sụp đổ.
"Ở thế giới thứ hai, cô được sống lại, mang theo một hệ thống làm nhiệm vụ. Hệ thống yêu cầu cô c/ắt đ/ứt tình cảm với Thanh Túc để tránh việc thằng bé phát đi/ên và hủy diệt thế giới khi cô rời đi. Nhưng Thanh Túc không chịu chia tay cô, nhiệm vụ của cô thất bại và cô bị hệ thống xóa sổ. Sau đó, Thanh Túc đã hủy diệt hệ thống và thế giới lại một lần nữa sụp đổ.
"Đến thế giới này, ký ức của cô bị xóa sạch. Mọi người đều phải tuân theo cốt truyện, trừ Thanh Túc và Lâm D/ao Dao. Trong kiếp này, cô vẫn chia tay Thanh Túc như cũ. Điều bất ngờ là Thanh Túc đã hồi phục ký ức của hai kiếp trước.
"Vì chấp niệm quá sâu sắc, cảm xúc của thằng bé đã ảnh hưởng trực tiếp đến cả thế giới, khiến cô bị đ/au tim mỗi khi cách xa thằng bé một khoảng nhất định, đúng không?"
Tôi há hốc mồm kinh ngạc. Vậy ra bao lâu nay tôi bị đ/au tim đều là do anh gây ra!
Thật quá đáng! Chia tay à? Tôi sẽ khiến anh ta phải trả giá!
Ông Từ tiếp tục: "Cô cũng đừng trách thằng bé, thằng bé không thể kiểm soát được bản thân. Hơn nữa, thằng bé cũng không biết chuyện này. Thằng bé chỉ biết rằng đã mất cô hai lần, mỗi lần đều là do tôi gây ra. Chắc hẳn thằng bé rất h/ận tôi!"
Tôi im lặng, chẳng mấy nhiệt tình an ủi: "Chắc là không đâu ạ!"
Ông Từ vẫy tay, nói tiếp: "Không sao, tôi không để bụng. Chỉ là tôi đã già rồi, không muốn dây dưa với mấy người nữa. Khi tôi ch*t, căn bệ/nh cách xa thằng bé sẽ khỏi thôi. Vì không còn hệ thống, tôi chính là nhân vật phản diện lớn nhất trong truyện, như vậy Thanh Túc sẽ không còn sợ cô bỏ thằng bé vì tôi nữa, bệ/nh của cô chắc chắn sẽ khỏi."
Tôi lắp bắp: "Ông đừng nói vậy, dù sao tôi cũng thích anh ấy, dù cách xa một cây số tôi cũng chịu được, ông đừng làm chuyện dại dột."
Ông Từ mỉm cười gật đầu: "Không được, tự do của mỗi người là rất quan trọng. Cô yên tâm, tôi sẽ không làm gì dại dột đâu."