Chương 16
Hạ Ngôn Tẫn g h é t nhất là bị p h ả n b ộ i.
Mà tôi lại vô tình làm đúng điều hắn g h é t nhất.
Sau hôm đó, Hạ Ngôn Tẫn không hề liên lạc với tôi nữa.
Và thế là Hứa Bạch trở thành trợ lý nhỏ bên cạnh tôi.
Ngoài mối qu/an h/ệ với Hạ Ngôn Tẫn, tôi thực sự hài lòng về Hứa Bạch.
Năng lực xuất sắc, biết ý tứ và quan sát, quan trọng nhất là anh ta thực sự là một "công cụ" tuyệt vời.
"Tiểu Hạ tổng tối qua uống nhiều quá, b ệ n h d ạ d à y lại tái phát."
“Tiểu Hạ tổng vừa tuyển một thư ký mới, là nữ đấy."
"Tiểu Hạ tổng..."
"Nếu cậu không có việc gì làm thì đi g i á m s á t công trình ở phía tây thành phố đi."
Tôi không chút biểu cảm, n é m tập hồ sơ lên người Hứa Bạch.
"Nhưng tôi thấy dường như Thẩm tổng lại rất hứng thú đấy chứ."
Hứa Bạch cười híp mắt đón lấy tập hồ sơ, rồi bổ sung thêm: "Tối nay có một buổi tiệc, Tiểu Hạ tổng cũng sẽ đến."
"Ồ, không chỉ có Tiểu Hạ tổng, mà cả cậu em trai đáng yêu của cô và người từng theo đuổi cô cũng sẽ có mặt."
Hứa Bạch ngừng lại, vẻ mặt đột nhiên mang chút tò mò: "Nếu họ đ á n h nhau, Thẩm tổng sẽ giúp ai?"
"Hứa Bạch."
"Hmm?"
"Tôi nghĩ có lẽ cậu đã quên mất sự hợp tác của chúng ta. Có cần tôi nhắc lại không? Nếu thực sự đ á n h nhau, thì người bị đ á n h cũng chỉ có thể là cậu. Rốt cuộc gần đây người tôi yêu thích là cậu mà."
Gương mặt Hứa Bạch lập tức không cảm xúc.
Trong khi tâm trạng tôi lại trở nên vui vẻ: "Hơn nữa, dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, Hạ Ngôn Tẫn cũng sẽ không thua đâu."
"Thẩm tổng tin tưởng Tiểu Hạ tổng đến vậy sao?" Hứa Bạch n h ư ớ n mày, có chút tò mò.
"Cậu nghĩ quá rồi."
Tôi nhún vai, cúi đầu ký vào tập tài liệu: "Tôi chỉ tin tưởng vào chính mình mà thôi."
Hứa Bạch sững lại, một lúc lâu sau mới nói chậm rãi:
"Thẩm tổng thật sự tốt với Tiểu Hạ tổng."
"À, tôi lại bắt đầu h ố i h ậ n rồi đây."
Câu cuối cùng, Hứa Bạch nói rất nhỏ.
Tôi nghe thấy, nhưng coi như không nghe thấy.