Bìa truyện
Tác giả: 珺子锦

Văn án: Sau khi trọng sinh, ta có được khả năng đọc suy nghĩ, nghe thấy tất cả mọi người trong hoàng cung đều m/ắng ta. Hoàng đế: [Hoàng hậu đúng là nữ nhân ng/u ngốc, sớm muộn gì trẫm cũng sẽ phế nàng] Thục phi: [Hoàng hậu chỉ là một con l/ợn, sớm muộn gì cũng ch*t dưới tay ta.] Đức phi: [Hoàng hậu lại t/á/c qu/ai t/á/c qu/ái, đúng lúc có thể đổ việc Thục phi rơi xuống nước cho nàng ta.] Ta…bổn Hoàng hậu ta, đã đến lúc chỉnh đốn lại hậu cung rồi!

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 阿醒

Trên tường, trên cột, trên ghế của hoàng cung, thậm chí cả trên long sàng, tất cả đều xuất hiện những khuôn mặt nữ nhân nở nụ cười q/uỷ dị. Chúng phi tần luôn nghe thấy âm thanh móng tay cào. Nửa thân trên của hoàng thượng đã bị kéo vào trong ván giường, sau khi được thái giám kéo ra thì mềm nhũn như kẹo dẻo đã tan một nửa. Ba đạo sĩ lần lượt vào cung, có người phát đi/ên, có người bỏ chạy. Vạn bất đắc dĩ, Trương Quý phi có phân vị cao nhất đã mời ta vào cung. Mà ta, vốn dĩ không phải con người.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Bí ngô

Chàng trai yêu tôi nhất trên đời đã ch*t. Tên anh là Giang Yến, một cảnh sát. Vì c/ứu một cô gái bị bạo hành gia đình, anh bị thằng thiếu gia con nhà giàu đ/âm bảy nhát d/ao. Sau đó, cô gái ấy lại khóc lóc nói rằng Giang Yến muốn cưỡ/ng b/ức cô ta nên gã bạn trai mới đ/âm anh. Còn tên hung thủ thì nhờ một tờ giấy chứng nhận t/âm th/ần nên được trắng án. Tôi nhìn những khuôn mặt đó, bỗng bật cười. Giấy chứng nhận t/âm th/ần ư? Trùng hợp quá, tôi cũng có một tờ đấy.

8/10
Bìa truyện

Hoàng Thái Nữ

Hoàn thành
Tác giả: 月鹿

Hoàng muội muốn bỏ cung theo chất tử(*) địch quốc. (*)Chất tử: Hoàng tử của một nước đến nước khác làm con tin. Nhưng chưa chạy ra khỏi thành đã bị đối phương b/án vào kỹ viện đổi lộ phí. Nàng ta khóc lóc viết thư cho ta, bảo ta c/ứu nàng về hoàng cung. Ta đi tìm nàng ta, nhưng nàng ta lại giúp chất tử kia hạ th/uốc ta. "Hoàng tỷ, xin lỗi nhé. Nhưng Bùi lang nói chỉ có như này, muội mới có thể trở thành hoàng thái nữ giúp huynh ấy về nước." Nàng ta vừa xin lỗi, vừa ném ta đã bị l/ột sạch vào kỹ viện Câu Lan. Khiến ta bị những tên khuân vác và kẻ ăn xin lăng nhục tới ch*t. Song một hoàng muội khác trước giờ ta luôn xem thường, lại vì bảo vệ ta chu toàn mà bị nàng ta tự tay b/ắn ch*t. Sống lại một đời, nàng ta nhìn chất tử địch quốc bị người s/ỉ nh/ục, sợ sệt hỏi ta có thể đưa hắn ta về cung không. Ta cười rất dịu dàng: "Đương nhiên, hoàng muội của ta thật là tốt bụng."

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 抹茶时光​

Thái tử yêu nàng c/âm vì đã c/ứu mình, cố chấp muốn từ hôn với ta. Ta có lòng tốt khuyên nhủ: "Thân cô thế cô, nàng không nơi nương tựa, chi bằng nạp làm thiếp trước.” Nàng c/âm tự cảm thấy mình bị s/ỉ nh/ục, ôm nỗi x/ấu hổ tức gi/ận mà t/ự v*n. Mười năm sau, việc đầu tiên khi thái tử ngồi vững hoàng vị là phế hậu vị của ta, diệt cả toàn tộc ta. “Đây là thứ mà các ngươi n/ợ Xước Xước.” Tỉnh lại lần nữa, đúng vào ngày tiệc sinh thần mười sáu tuổi của ta. Người ngồi trên cao hỏi ta có ước nguyện gì. "Ước nguyện duy nhất là mong thái tử điện hạ và Liễu cô nương… bạch đầu giai lão, vĩnh kết đồng tâm.” Ta cung kính cúi người: "Bệ hạ, xin ban hôn cho hai người ạ!”

8/10