Bìa truyện

Trác Khiêm ngủ một giấc tỉnh dậy, không chỉ xuyên thành thụ lót đường làm trời làm đất trong một bộ đam mỹ mà còn bị ràng buộc với một hệ thống nhiệm vụ.Quả hệ thống này suốt ngày âm mưu xúi giục Trác Khiêm chia rẽ công thụ chính.Tiếc thay trái tim công chính chỉ có thụ chính, trong mắt hắn những người khác tương đương với không khí, mà thụ chính lại là vỏ ngoài bạch liên hoa, thực tế là kiểu nhân vật sống sót qua 300 tập trong truyện cung đấu.Trác Khiêm vô cùng rối rắm, chọc không nổi trốn không xong, chỉ đành phải giấu đầu hở đuôi mà sống.Một buổi chiều nọ, Trác Khiêm đi học về, bắt gặp một đám người đang bị một người đánh.Ráng đỏ bao lấy bầu trời, bóng người cao lớn đứng lặng giữa đám người đang lê lết gào khóc trên mặt đất.Người kia mặc áo đen quần đen, tay cầm một cây gậy gỗ, nghe tiếng xoay người, mắt phượng híp lại: “Lại thêm một tên đến chịu chết.”Trác Khiêm: “……”Gương, gương mặt quen thuộc này không phải bạch liên hoa thì ai vào đây nữa…Không phải nói mảnh mai yếu đuối à? Đang yên đang lành tự dưng OOC!Trác Khiêm vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi, nhanh trí nảy ra ý tưởng, nhấc chân đá vào tên đang nằm gần nhất, tức giận gầm lên: “Ngay cả người tao thích mày cũng dám động đến? Đi chết đi!”Lại một ngày nọ——Trác Khiêm bị bạch liên hoa chặn ở góc nào đó.Ánh mắt bạch liên hoa mang theo cáu giận nhìn cậu: “Không phải cậu nói cậu thích tôi sao?”Trác Khiêm: “Nhưng, nhưng chúng ta không thể ở bên nhau.”Bạch liên hoa: “Tại sao?”.Trác Khiêm rớt nước mắt: “Tôi không muốn vì yêu làm 1!”Bạch liên hoa: “……”Thụ xuyên sách × Thụ chính chuyển côngNhân vật chính: Trác Khiêm, Thẩm Gia Lan

8/10
Bìa truyện

Đói quá, đói quá! Nhưng những lúc như vậy, nhịn một chút sẽ quaNếu nhịn đến mức không được, cậu sẽ miên man suy nghĩ, cậu nghĩ là con sâu trong bụng mình tham ăn quá đi mất!CP: Trước tra sau thương vợ thương con thâm tình công X Mang thai bé con phải chịu đói đáng thương thụTruy thê thấy bà nội, HE

8/10
Bìa truyện

Hán Việt: Thùy thị hoàng đế đô hành, ngã chỉ tưởng đương hoàng hậuTên khác: Ngươi làm công thành Hoàng đế nuôi taTác giả: Túy Hựu Hà PhươngThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Trọng sinh, Hệ thống, Cường cường, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, Kim Bảng 🏆Edit + Beta: Bánh Crepe Sầu Riêng( Nhắc nhở: Công thụ trong truyện này không có quan hệ huyết thống)Văn án:Hoàng tộc Lan thị của Ung triều nổi tiếng toàn những kẻ điên.Bọn họ sinh ra đã sở hữu dòng máu tôn quý, ngoại hình tuyệt thế, trí tuệ vô song với tính cách lạnh lùng, tàn khốc, điên cuồng, vọng tưởng.Số mệnh định sẵn, bọn họ sẽ vì ngôi vị Hoàng đế mà tàn sát lẫn nhau, ngươi chết ta sống.Sinh ra xuất chúng, chắc chắn không có được kết cục tốt đẹp.Lan Dịch Hoan là người chiến thắng trong cuộc chiến dành ngôi vị ở kiếp trước.Hắn trở thành vị Hoàng đế cao cao tại thượng. Trong những năm tại vị, quốc gia hưng thịnh, cuộc sống yên bình, người thân và bạn bè đều chết, cô đơn cả đời.Cuối cùng sức cùng lực kiệt mà chết, mang theo cái danh tàn nhẫn, xấu xa.Được lắm, được lắm, chết càng tốt, lão tử đã không muốn làm chuyện này từ lâu rồi!Lần nữa mở mắt, hắn phát hiện bản thân trở về năm sáu tuổi, còn bị ràng buộc bởi hệ thống.Hệ thống nói muốn giúp hắn đạt được ngôi vị Hoàng đế.Lan Dịch Hoan: "... Này còn không bằng để ta chết trở về!"Hắn định sẽ tìm người thay hắn thực hiện nhiệm vụ của hệ thống.[ Một vị Hoàng đế đủ tư cách phải thông thạo Tứ Thư Ngũ Kinh. Nhiệm vụ hôm nay là đọc mười cuốn sách thánh hiền. Phần thưởng là một đĩa anh đào, cống phẩm từ Hải Nam.]Lan Dịch Hoan kéo tay Thái tử ca ca, đặt trước mặt y chồng thư tịch trân quý hiếm thấy."Ca ca, huynh phải đọc thật kỹ! Đọc hết rồi, Phụ hoàng sẽ phải lau mắt mà nhìn huynh đó nha!""Còn ta, ta bận ăn trái anh đào của ta rồi."Đời này, Lan Dịch Hoan chỉ mong không còn phải chịu nỗi khổ làm Hoàng đế, chỉ muốn nằm yên hưởng phúc.Để thực hiện ước muốn này, hắn quyết định dùng Hệ thống Hoàng đế bồi dưỡng ra một người tài giỏi, làm công cụ hỗ trợ hắn thực hiện mong muốn.*Thái tử Ung triều dù mang danh chủ Đông Cung nhưng lại chịu sự nghị kỵ của Hoàng đế, phụ tử từ trước đến nay luôn mâu thuẫn.Một ngày, y mơ thấy chính mình vì tranh đoạt ngôi vị thất bại mà chết thảm. Mà thủ phạm của mọi chuyện lại là Lan Dịch Hoan.Mưu sĩ bên cạnh y khuyên: "Điện hạ, Thất hoàng tử vẻ ngoài tuấn mỹ, ánh mắt sáng ngời, rất có dã tâm, nhất định phải loại bỏ."Thái tử lạnh lùng đứng trước giường ấu đệ, dùng ánh mắt sắc bén mà nhìn kỹ hắn.Trời đã sáng, tiểu hài tử trắng trắng mềm mềm vẫn nằm trong ổ chăn, dáng vẻ chưa tỉnh ngủ, đưa tay về phía y: "Buồn ngủ quá, ca ca, cùng nhau ngủ đi."Y liền phất tay áo rời đi.Xuống tay với hài tử như thế, không thú vị.Thái tử khi đó vẫn chưa biết, đứa trẻ này tương lai sẽ chiếm một vị trí lớn trong lòng y.Luôn quấn lấy y gọi ca ca, không bị khuôn mặt lạnh lùng của y doạ sợ, yên lặng ở bên khi y thống khổ, vì Phụ hoàng đối xử bất công với y mà giận dữ nói thẳng, thỉnh thoảng sẽ tươi cười nói với y: "Ta thích Thái tử ca ca nhất."Chỉ một câu nói, liền cứu y khỏi màn đêm đầy phẫn nộ cùng đau buồn.Một ngày nọ, y nhận ra vị đệ đệ này đã trở thành một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng mình.Thậm chí còn quan trọng hơn vị trí Hoàng đế kia."Ta không muốn làm Hoàng đế nữa.". Y nói với đệ đệ yêu dấu của mình: "Ta chỉ muốn đệ được bình an và hạnh phúc."Thái tử đem đệ đệ ôm vào lòng, không chú ý đến đôi mắt khiếp sợ mà bi phẫn của đối phương.Cho đến hôm sau, y nhìn thấy hắn đứng trước mặt người luôn đối nghịch mình, nịnh nọt: "Ta thích nhất là Tam ca ca."Thái tử: "!!!"*Thái tử bây giờ mới hiểu rõ.Muốn dành được trái tim của Lan Dịch Hoan thì phải cho hắn tiền tài, quyền thế.Với hắn mà nói, hoàng đế là ai đều được, chỉ cần cấp quyền đưa tiền thì chính là huynh đệ tốt.Các đại thần vô cùng luống cuống.Bởi bọn họ phát hiện, Thái tử mỗi ngày đều xử lý công vụ nhiệt tình hơn trước.Rốt cuộc, Thái tử thành công đăng cơ. Lan Dịch Hoan cũng nhận ra phụ mẫu thật sự.Vào ngày đăng cơ, Thái tử phong Lan Dịch Hoan làm Nhiếp chính vương, phong hào "Thần".Đến sau cùng, mọi người đều biết, Hoàng đế cả đời thanh tâm quả dục, hậu cung trống rỗng, suốt một đời chỉ để tâm một người, chính là Thần thân vương.Ngồi ở vị trí này, chỉ vì muốn có được sự vui vẻ của người mình ái mộ.Nhưng mà không ai biết, Hoàng đế mỗi đêm sẽ trộm đến Vương phủ của Thần thân vương."Buồn ngủ quá, đệ đệ, cùng nhau ngủ nha."Một lòng hưởng phúc, có sữa chính là nương, tiểu bạch nhãn lang thụ x Vì muốn có được trái tim đệ đệ, oán giận tranh ngôi vị Hoàng đế công.Ps: Vai chính có thân thế ẩn tình, công thụ không có quan hệ huyết thống.Tag: Cường cường, hầu tước, cung đình, ngọt, sảng văn, nhẹ nhàng, HETừ khoá tìm kiếm: Vai chính: Lan Dịch Hoan | Vai phụ: Lan Dịch Trăn | cái khác: 1v1, HE, cường cường, ngọt vănCâu tóm tắt: Sau khi sống lại, phát hiện mọi người đều yêu mến ta.Lập ý: Nếu gió xuân thương tiếc đoá hoa kia, cho ta trở lại tuổi thiếu niên được không?

8/10
Bìa truyện

Năm 2000, ở thị trấn nhỏ, học sinh mới chuyển trường tưởng cậu không nói gì là để cho ngầu.Công bị câm.Tóm tắt bằng một câu: Ta phải nhỏ nước mắt cá sấu đôi lần.…[Vũ Thành Vãn cảm thấy nốt ruồi lệ của Trần Tụy ở đó giống như một quân cờ, hạ xuống là chiếu tướng. Nếu không làm sao nó lại khiến đôi mắt Trần Tụy làm người ta dễ… dễ mủi lòng như thế.] [Một người câm, bàn tay để nói chia tay, lấy gì mà lau nước mắt.][Vũ Thành Vãn biết nhớ nhung là thế nào. Đó là mặt đất sũng nước sau mưa, tầng tầng lưu luyến lắng lại, tầng dưới sâu theo nước ngấm vào đất để càng đặc quánh, còn vũng nước trong vắt có thể soi mặt anh. Vậy mà nơi đó một năm bốn mùa đều đổ mưa.][Cô ấy gọi cậu là gì? Cô ấy đã gọi cậu là chồng chưa? À thế là chưa rồi. Vậy cậu bảo với cô ấy, cô ấy không gọi thì mình gọi đó.][Thời gian họ từng bên nhau quá ngắn ngủi, mà họ thua ở cái tuổi một lần rung động đeo đẳng một đời.]…

8/10
Bìa truyện
Thể loại: Đam Mỹ

Thể loại: Đam Mỹ - Bạn đang đọc truyện Người Hầu Của Ma Cà Rồng của tác giả Hoàng Kim (Aiko).Mạnh Cường chuẩn bị khẽ cúi đầu khi xe dừng lại, nhưng ánh mắt anh lại phản ánh sự buồn chán trước cảnh tượng trước mắt.- Buồn chán thật! Không mùi vị gì, tẻ nhạt!Hiểu Vương nhẹ nhàng lau sạch vết máu trên góc miệng, đôi mắt ghê tởm nhìn cô gái nằm bò gục dưới chân anh. Minh tinh nổi tiếng à? Không có gì đặc sắc cả!- Đảm bảo việc xong gọn!Anh phủi sạch áo và trong nháy mắt, đôi mắt sáng lên từ màu đỏ sang màu xanh.- Vâng, ngài!Cử chỉ vung cửa chỉ ra xe, Mạnh Cường thở phào nhẹ nhõm. Người thừa kế lại gây phiền hà.

8/10