Bìa truyện

Đột nhiên, một gian khác trong viện truyền ra một tiếng vang lớn, tiếp theo là một trận leng keng leng keng, có vẻ rất ồn ào trong sân viện có phần vắng vẻ này. Triệu Vu như suy tư gì đó mà nhìn cánh cửa đóng chặt kia, không dấu vết mà căng căng cái eo có chút bủn rủn.Thân hình Triệu Vu vốn là thực mảnh khảnh, vì nhiều ngày mang thai mà hao gầy đến lợi hại, áo choàng bên ngoài có chút rộng, cái bụng tròn vo nhô lên một đường cong ưu nhã.Triệu Vu ánh mắt mềm mại, vỗ về bụng, nhỏ giọng như đang cùng hài tử thương lượng: "Ngoan, chờ phụ thân ngươi tới, chúng ta liền......"Triệu Vu ánh mắt mềm mại, vỗ về bụng, nhỏ giọng như đang cùng hài tử thương lượng: "Ngoan, chờ phụ thân ngươi tới, chúng ta liền......"

8/10
Bìa truyện
Tác giả: GYYSJ

Xe đón dâu đã đến trước cửa, nhưng chị gái lại chạy trốn cùng người chị yêu. Cha tôi sợ làm phật lòng nhà họ Kỷ, nên yêu cầu tôi thay chị gái gả cho tên thiếu gia ngốc của nhà họ Kỷ. Vào đêm tân hôn, tôi tháo bỏ bộ váy cưới rườm rà. Cạnh đó, ông chồng ngốc nghếch nhìn chằm chằm vào ng/ực tôi, đôi mắt sáng lên một tia sáng bí hiểm, tò mò hỏi: "Chị xinh đẹp, sao chỗ này lại phẳng thế?" Phẳng là đúng rồi! Vì tôi là đàn ông mà đồ ngốc này! Sau đó, chị gái bị người của cha tôi bắt về, đúng lúc tôi tưởng mình sắp được tự do, thì tên ngốc đó lại x/é bỏ lớp vỏ bọc, ép tôi xuống dưới. Hắn liếm môi chỗ bị tôi cắn rá/ch, ánh mắt đầy hào hứng: "Anh không thích em nữa sao? Rõ ràng tối qua còn gọi vui thế mà." Xong rồi! Tên ngốc này hóa ra là giả vờ!

8/10
Bìa truyện

Sau kỳ thi đại học, Trần Lâm Hổ trượt trường mơ ước, đành về quê học một ngành xa lạ ở trường địa phương.Quê nhà vẫn là khu tập thể cũ kỹ, đầy hơi thở cuộc sống thường ngày. Có ông nội tai điếc giọng to như loa phường, có hàng xóm láng giềng ngày đêm buôn chuyện.Rồi có anh chàng Trương Huấn thuê trọ tầng trên, thỉnh thoảng thòng giỏ xuống cho mèo hoang ăn.Một ngày nọ, cái giỏ dừng giữa chừng, gõ cộc cộc vào cửa sổ nhà Trần Lâm Hổ.Trong giỏ có một gói bánh mì nhỏ, kèm theo một mảnh giấy.Trên giấy chỉ vỏn vẹn hai chữ: "Cho mèo."Trương Huấn nghĩ bụng: "Chẳng phải hổ cũng chỉ là bé mèo to xác thôi sao?"Ngay khoảnh khắc mắt cá chân bị Trần Lâm Hổ nắm lấy, Trương Huấn đã biết hành động này không thể có lần thứ hai.Dù hơi ấm từ lòng bàn tay cậu truyền qua da thịt, len lỏi vào mạch máu rồi lan tỏa khắp cơ thể anh, cũng không thể có lần thứ hai.Hổ rốt cuộc vẫn khác mèo, hổ có thể nhai ngấu nghiến nuốt chửng người ta vào bụng, biến thành một phần của mình.Tóm tắt một câu: Tất cả mọi người đều là những đứa trẻ dại khờ ngốc nghếch.Ý nghĩa rút ra: Chúng ta không thể quyết định con đường tương lai, nhưng vẫn có thể chọn không trở thành một loại người nào đó.CP: Hiểu chuyện, kiệm lời, dễ nóng (Trần Lâm Hổ) x Trưởng thành, lắm mồm, giỏi dỗ (Trương Huấn)🌥🌥🌥Lời tác giả:1. Truyện đời thường, tình yêu nhẹ nhàng.2. Công nhỏ tuổi hơn. Công-thụ chênh lệch 8 tuổi.3. Không phù hợp với độc giả công khống/thụ khống. Giải tán đi! Đây không phải là diễn tập! Đây không phải là diễn tập!4. Cả công và thụ đều từng có mối tình ngắn ngủi, ai để ý thì mau chạy đi nhe!! Tui đã kéo to còi báo động rồi đó!!5. Tính cách của cả công và thụ đều không hoàn hảo, đều có những điểm cần trưởng thành.6. Gọi là chủ công vì phần lớn quá trình trưởng thành nằm ở Trần Lâm Hổ.7. Yêu chiều lẫn nhau (aka hỗ sủng). Tui nghĩ vậy. Nếu bạn thấy không phải thì cũng được thôi QWQ.8. Văn phong nát.9. Tạm thời là vậy nhá, nếu cần thiết sẽ bổ sung sau.

8/10
Bìa truyện

Trác Khiêm ngủ một giấc tỉnh dậy, không chỉ xuyên thành thụ lót đường làm trời làm đất trong một bộ đam mỹ mà còn bị ràng buộc với một hệ thống nhiệm vụ.Quả hệ thống này suốt ngày âm mưu xúi giục Trác Khiêm chia rẽ công thụ chính.Tiếc thay trái tim công chính chỉ có thụ chính, trong mắt hắn những người khác tương đương với không khí, mà thụ chính lại là vỏ ngoài bạch liên hoa, thực tế là kiểu nhân vật sống sót qua 300 tập trong truyện cung đấu.Trác Khiêm vô cùng rối rắm, chọc không nổi trốn không xong, chỉ đành phải giấu đầu hở đuôi mà sống.Một buổi chiều nọ, Trác Khiêm đi học về, bắt gặp một đám người đang bị một người đánh.Ráng đỏ bao lấy bầu trời, bóng người cao lớn đứng lặng giữa đám người đang lê lết gào khóc trên mặt đất.Người kia mặc áo đen quần đen, tay cầm một cây gậy gỗ, nghe tiếng xoay người, mắt phượng híp lại: “Lại thêm một tên đến chịu chết.”Trác Khiêm: “……”Gương, gương mặt quen thuộc này không phải bạch liên hoa thì ai vào đây nữa…Không phải nói mảnh mai yếu đuối à? Đang yên đang lành tự dưng OOC!Trác Khiêm vừa tuyệt vọng vừa sợ hãi, nhanh trí nảy ra ý tưởng, nhấc chân đá vào tên đang nằm gần nhất, tức giận gầm lên: “Ngay cả người tao thích mày cũng dám động đến? Đi chết đi!”Lại một ngày nọ——Trác Khiêm bị bạch liên hoa chặn ở góc nào đó.Ánh mắt bạch liên hoa mang theo cáu giận nhìn cậu: “Không phải cậu nói cậu thích tôi sao?”Trác Khiêm: “Nhưng, nhưng chúng ta không thể ở bên nhau.”Bạch liên hoa: “Tại sao?”.Trác Khiêm rớt nước mắt: “Tôi không muốn vì yêu làm 1!”Bạch liên hoa: “……”Thụ xuyên sách × Thụ chính chuyển côngNhân vật chính: Trác Khiêm, Thẩm Gia Lan

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Ueeda

Tôi xuyên vào một nhân vật phụ chịu nhiều bất hạnh trong tiểu thuyết tình cảm, kết cục vô cùng thảm thương. Để giữ mạng, tôi quyết định ôm ch/ặt đùi nhân vật chính thụ. Tôi nói: "Cậu là O, tôi cũng là O, hay là mình kết bạn đi?" Bấy giờ, Phí Hành Chi khẽ cong môi cười: "Được thôi." Về sau, khi tôi bất ngờ đến kỳ phát tình, nhờ Phí Hành Chi lấy th/uốc hộ. Không ngờ hắn ta lại x/é miếng dán ức chế của tôi, cúi đầu thì thầm bên tai: "Bảo bối, em thơm quá."

8/10