Gieo Gió Gặt Bão
Đang raVăn án: Từ nhỏ tôi đã biết, gia đình mình không giống như bao gia đình khác, nhà không có bố. Khi mẹ còn đang m/ang th/ai tôi, bố tôi đã không chờ được mà cưới con gái của lãnh đạo. Đó là tất cả những gì tôi biết về ông ta, không biết ông tên gì, bao nhiêu tuổi, trông như thế nào. Cho đến khi bà ngoại b/ệnh n/ặng, bệ/nh viện lớn nói rằng ca ph/ẫu th/uật của Giám đốc Lâm đã được xếp lịch một tháng nữa, bạn trai muốn giúp tôi chen vào, nhưng anh cũng chỉ là bác sĩ nội trú, không đủ năng lực. Nhìn bà ngoại ngày càng yếu đi, dì tôi vô tình nói ra rằng có thể để Chu Ngư liên hệ với bố con bé xem sao, biết đâu sẽ xếp được lịch sớm. Lúc đó tôi mới biết, hóa ra bố tôi sống cùng thành phố với tôi, và có mối qu/an h/ệ không nhỏ ở bệ/nh viện lớn. Bà ngoại m/ắng dì tôi, bảo đừng nói nhảm: "Không chữa thì không chữa, tao sống đến tuổi này cũng đủ rồi." Tôi đóng cửa lại, hỏi dì tên ông là gì. Phương Kiến Nghiệp, hóa ra bố tôi tên là Phương Kiến Nghiệp. Tìm ki/ếm cái tên này trên thanh tìm ki/ếm, có rất nhiều tin tức, trang web chính thức còn có số điện thoại của ông. Điện thoại được kết nối. "Alô, ai đấy?" "Tôi là Chu Ngư." Móng tay tôi cắm vào lòng bàn tay. "Bố."
Cái Bóng Kỳ Quái
Đang raBạn cùng phòng lén lút xin đổi phòng. Tôi tò mò hỏi cô ấy: “Tại sao lại đổi phòng? Mọi người đang ở chung rất vui mà?” Cô ấy cười khan hai tiếng: “Chuyện là… có phòng khác mời tớ sang đấy…” Khi nói câu này, cô ấy cúi đầu xuống, giọng nói r/un r/ẩy, không dám nhìn thẳng mặt tôi. Nhưng khi cô ấy nói chuyện với những bạn cùng phòng khác thì rõ ràng cơ thể nhẹ nhõm rất nhiều. Tim tôi đ/ập hẫng một nhịp: “Có phải là tớ làm sai chuyện gì khiến cậu ở không thoải mái không?” “Không phải! Không có! Làm gì có chuyện như thế!” Bạn cùng phòng phủ nhận một cách hoảng lo/ạn, “Cậu đừng có suy nghĩ nhiều, không liên quan đến cậu, thật đấy!”
Văn án: Năm 17 tuổi, khi tôi đang chuẩn bị tỏ tình với chú nhỏ. Thì lại nghe được tiếng cười nhạt nhẽo của chú vang lên hờ hững như không. “Con bé chỉ là một đứa trẻ, tôi mẹ nó có thể có rung động cái gì chứ?” Ba năm sau, tôi và chú uống say trải qua một đêm phóng đãng. Tỉnh rư/ợu, tôi cố làm ra vẻ bình tĩnh nói với chú: “Đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi, cháu chỉ xem chú như bậc trưởng bối mà thôi.” Người đàn ông cười khẩy, một lần nữa đ/è tôi xuống. Ánh mắt chú lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống tôi: “Không bằng em cứ xem tôi như một tên s/úc si/nh đi.” Chú vỗ nhẹ lên mặt tôi, giọng nói lười biếng: “Cháu gái nhỏ, tối qua tôi một giọt rư/ợu cũng không uống.”
Chị Đại Trường Quân Sự
Đang raKhi tôi từ phòng tắm bước ra, tôi phát hiện nội y trong tủ đã biến mất. Có phải có người cố tình chơi x/ấu tôi không? Lúc bảy giờ còn phải tập trung điểm danh, tôi không có thời gian suy nghĩ nhiều, vội vã chạy về ký túc xá thay đồ Khi tôi chạy đến sân thể thao, cả lớp đã xếp thành đội hình. "Ngày đầu tập trung đã đến muộn, lên trước quỳ kiểu quân đội*!" Huấn luyện viên nghiêm khắc nói. *quỳ tư thế quân đội là người thực hiện giữ tư thế ngồi xổm, thường là với đầu gối cong và thân người thẳng. Mục đích của hành động này là để nâng cao sức mạnh cho chân, sự kiên nhẫn, và khả năng duy trì tư thế quân sự trong thời gian dài. Tôi ngoan ngoãn bước ra trước đội hình, đối diện với mọi người rồi quỳ kiểu quân đội. Huấn luyện viên nhìn tôi một cái, rồi bắt đầu lấy tôi làm ví dụ x/ấu để giáo huấn. Suốt cả quá trình tôi đều cúi đầu, làm ra vẻ ân h/ận vì những lỗi lầm khi nãy của mình. Nhưng tôi không hề nghe thấy lời huấn luyện viên nói, vì đầu óc tôi đang bận suy nghĩ tại sao nội y trong tủ lại biến mất một cách vô lý như vậy. Tôi vừa mới đến trường, chắc chắn chưa kịp gây th/ù chuốc oán với ai. Đột nhiên, tôi cảm thấy có ai đó đang nhìn mình.
Wechat Có Qủy
Đang raVăn án: Tôi nhận được một tin nhắn lạ: "Trong vòng năm phút cưỡng hôn bạn trai cũ, nếu không, anh ta sẽ nhảy lầu t/ự s*t." Không biết làm sao để cưỡng hôn, tôi đành hẹn người cũ ra gặp mặt. Vài giây sau hắn ta trả lời: "Chị, tôi không nhai lại cỏ cũ."