Bìa truyện

Phong Dữ Uyển

Hoàn thành
Tác giả: 九月三

Văn án: Tôi xuyên vào bên trong tiểu thuyết cẩu huyết về thiên kim thật giả, lại cảm nhận được thiên kim thật bị mọi người không để vào mắt. Buổi tối hôm về nhà, trong phòng thiên kim giả truyền đến tiếng nói chuyện của vài người. Hai người anh trai sinh đôi của tôi bảo: "Muốn ở lại đây, phải nghe lời các anh nha.” Thiên kim giả tỏ ra đ/áng th/ương nói: "Xin các anh...... Đừng đ/uổi em đi, em nhất định sẽ ngoan.” Tôi liền hóa đ/á tại chỗ. Tôi biết gia đình này sẽ không chào đón tôi. Các người đều không đi, thì ta đi vậy được chưa?

8/10
Bìa truyện

Tết Trung Thu sắp đến, mẹ tôi lại gọi điện giục. “Con gái, con vẫn chưa mang th/ai sao? “Đã là người đàn ông thứ mười chín rồi đấy. Trên đời này làm gì có giống gen hoàn hảo? Con mà không sinh sớm thì sẽ muộn mất thôi.” Gác máy, tôi đưa mắt nhìn người bạn trai đang ở bên cạnh. Liệu có phải là cậu ta không? Cha của con tôi trong tương lai, và... món ăn của tôi.

8/10
Bìa truyện

Ngụy giáo sinh xưng danh thầy giáo. Hôm nay, giả mạo làm cảnh sát đến đón học sinh tan học. Hắn không xuất trình thẻ ngành, không có số hiệu cảnh sát, không có quân hàm, cũng không liên hệ phụ huynh. Hắn chỉ ghé sát lại gần học sinh, thần bí kéo cổ áo để lộ dòng chữ bên trong: “Cảnh sát Khâm Diễn, chính trực công minh.” “Đồ lư/u m/a/nh!”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 橘涂

Văn án: Người ngồi đối diện tôi là bạn trai tôi, nhưng sau bữa ăn này thì không phải nữa rồi. Anh ta phải ra nước ngoài. Tôi biết được tin này từ weibo của bạn gái cũ của anh ta. Cách đây vài ngày, cô ấy đã đăng một bức ảnh lên weibo của mình. Trong ảnh, hai bóng người đang tựa lưng vào nhau dưới ánh đèn đường, bóng của họ trải dài rất xa. Nhìn thoáng qua tôi có thể biết rằng đó là vỉa hè trong khuôn viên trường cấp 3 của chúng tôi, con đường duy nhất để trở về ký túc xá sau giờ tự học buổi tối. Trên trang weibo còn kèm theo dòng caption, “Hóa ra vẫn là anh.”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 丁十三

Tôi xuyên thành nữ sinh ôm con bỏ chạy trong truyện tổng tài bá đạo. Lúc này người đang ngồi trên xe bỏ trốn. Sau khi hiểu rõ tình hình, tôi dứt khoát liên lạc với bá tổng. “Tôi có th/ai rồi, mau đến đón tôi.” Do đó, tôi mẫu bằng tử quý* trở thành bà chủ giàu có nhà hào môn. *Mẫu bằng tử quý: mẹ phúc nhờ con. Không ngờ mấy tháng sau, có một người đàn ông lạ mặt bấm chuông cửa. Anh ta nhìn tôi với ánh mắt hung á/c nham hiểm: “Rốt cuộc em muốn chạy đến khi nào?”

8/10