Mộng Cũ Khó Quên
Đang raVăn án: Tôi sống ở nhà Chu Trạch Xuyên năm 14 tuổi, nhưng tôi chưa bao giờ gọi anh ấy là anh trai. Cho đến khi Phương Đình xuất hiện với tư cách là "chị dâu" của tôi, cô ta đã bẻ g/ãy hoa linh lan mà tôi trồng, bôi nhọ tôi, nói tôi dây dưa không rõ với nhiều nam sinh, vắt óc tìm cách đuổi tôi đi. Ba của tôi t/ức gi/ận dùng móc quần áo đ//ánh tôi: "Đồ đ/ê t/iện!" Mẹ tôi đang bận dỗ dành em trai tôi: "Con trai ngoan, đừng bắt chước chị con nhé." Chu Trạch Xuyên không nói một câu nào mà chỉ dùng ánh mắt thất vọng nhìn tôi. Sau đó tôi bỏ lên vùng núi cao làm cô giáo tình nguyện, trong một đêm mưa bão, vì c/ứu người mà tôi bỏ mạng. Trước khi rời bỏ thế giới này, tôi đã gửi cho anh ấy một tin nhắn. "Anh..." "Chúc anh hạnh phúc." Đây là lần đầu tiên tôi gọi anh ấy là anh trai.
Mượn Tuổi Thọ
Đang raVăn án: Bạn trai tôi muốn một miệng ngoạm cả gia tài của nhà tôi. Chỉ sau ba tháng yêu nhau, anh ấy đã cầu hôn tôi. Thật trùng hợp, tôi cũng muốn một hàm cắn lấy sinh mạng của nhà anh ấy. Dù sao thì kết hôn với tôi cũng tiêu hao mất nửa sinh mạng sau này của anh ta.
Tín Nô
Đang raTôi bị bố mẹ bắt uống th/uốc nước đỏ bảy bảy bốn chín ngày, tạo ra tín nô chỉ biết viết chữ chứ không thể nói chuyện. Nghe đồn, chỉ cần tín nô viết điều ước của người nào đó, ngâm giấy bằng m/áu của tín nô tròn ba ngày ba đêm, điều ước có thể sẽ trở thành sự thật. Thế là người từ mười dặm tám thôn đều tới c/ầu x/in tôi, nhờ tôi viết điều ước của bọn họ ra giấy. Thăng quan, phát tài, kinh doanh phát đạt, cầu con… Bất kể điều ước của bọn họ là gì, cuối cùng đều sẽ trở thành sự thật. Chỉ là bọn họ không biết, cầu nguyện tín nô, là phải trả giá.

Hoàn Nữ
Đang raỞ làng tôi, phụ nữ đẹp là phải g/ầy. Ai g/ầy nhất sẽ được chọn làm Hoàn Nữ tức là người phụ nữ hoàn hảo, cả nhà sẽ được no ấm cả đời. Hôm chị tôi trở thành Hoàn Nữ, thân hình cao 1m72 mà nặng chưa đầy 25kg, nằm thoi thóp trên giường như x/á/c ch*t biết thở. "Hoàn Nữ" thật ra là "Ngoạn Nữ" - thứ đồ chơi cho đàn ông giải trí. Là quái vật được nhào nặn theo thị hiếu của chúng.
Phần 1: Ở quầy hàng tại chợ đồ cũ Phan Gia Viên xuất hiện một chiếc gương đồng cổ, phụ nữ soi vào sẽ trở nên xinh đẹp. Tôi vốn định m/ua chiếc gương đó về, nhưng bị một cô gái trẻ cư/ớp mất. Cô gái trẻ cười nhạo tôi: "Đã là bà già rồi còn thích làm đẹp, không sợ con cháu cười vào mặt sao?" Tôi chỉ mỉm cười, không nói nhiều, để lại một tấm danh thiếp cho cha cô ta. Gia đình cô gái đó chắc chắn sẽ đến tìm tôi. Bởi vì chiếc gương đó là một món q/uỷ khí.