Bìa truyện
Tác giả: Mattel

"Hức hức …. Hức hức tôi không quan tâm các người mau tránh ra, tôi nhất định phải gặp chú cho bằng được" "Tiểu thư à, không được đâu. Tuyệt đối không thể được đâu mà, ông chủ đang bận họp hay là chờ một chút đi có được không" Cánh cửa phòng chủ tịch bật mở, hắn hắng giọng ho vài tiếng. Hai đối tác trong văn phòng cũng thừa biết đây chính là tiểu mỹ nhân được hắn cưng như trứng mỏng trong Lục gia liền biết điều đứng dậy "Vậy dự án lần này xem như đã xong, chúng tôi xin phép về trước. Rất hy vọng sẽ được gặp Lục chủ tịch trong buổi họp báo sắp tới" "Tất nhiên rồi"

8/10
Bìa truyện

Lớp trưởng – người vừa đỗ vào trường Thanh Hoa danh giá – đột nhiên kết bạn với tôi. Tôi ngồi suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng cũng gửi tin nhắn: "Cậu có thể chuyển cho tôi 5000 tệ được không?" Chưa đầy một giây sau, cậu ấy đã xóa kết bạn với tôi. Haiz... Tôi biết ngay mà. Đúng là l/ừa đ/ảo rồi. Lớp trưởng vốn là người lạnh lùng, cao ngạo, chưa bao giờ thèm nói chuyện với tôi, sao có thể đột nhiên kết bạn với tôi chứ? Sau này, trong buổi họp lớp, cậu ấy ôm một cô gái xinh đẹp, cười tươi giới thiệu với mọi người rằng cuối năm nay họ sẽ đính hôn. Ch*t ti/ệt... Lần này, tôi lại phải tặng phong bì 5000 tệ sao? Sợ quá, tôi lén bỏ chạy giữa chừng. Ai ngờ cậu ấy lại chặn tôi dưới chân cầu thang, ánh mắt lạnh lùng nhưng ẩn chứa một chút gì đó khó hiểu: "Trần Viên Viên, em định trốn anh đến bao giờ?"

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 故事茶话会

Văn án: Sau khi trở về từ chuyến du học ở nước ngoài, bên cạnh trúc mã của tôi có một đoá tiểu bạch liên. Khi chúng tôi có tranh cãi, cô ấy sẽ e thẹn mà dũng cảm đứng ra bênh vực anh ấy: “Cô, cô thật vô lễ, anh ấy cũng đâu phải là con chó nhà cô!” Tôi ngẩng cao đầu, chỉ tay về phía trúc mã và nói: "Sao?" Trúc mã không biểu lộ cảm xúc, đẩy cô ấy ra, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía tôi: "Gâu."

8/10
Bìa truyện

Kiều Yến Ly nói ra từng chữ, từng chữ một cách nhẹ nhàng mà bình thản. Cô không hề biết rằng, khi cô vừa thốt lên ba chữ “không đồng ý” kia thì cũng chính là lúc ánh mắt của Mộ Dung Phong hiện lên tia giận dữ. Hắn dùng sức thật mạnh bóp cái cổ nhỏ nhắn, tựa như muốn giết chết vợ hắn. “Kiều Yến Ly, rốt cuộc cô muốn làm gì? Tôi không yêu cô. Ngôi vị thiếu phu nhân nhà Mộ Dung này vốn không thuộc về cô thì dù cho cô có cưỡng cầu cũng chỉ là vô dụng. “Mộ Dung thiếu phu nhân” – danh xưng ấy chỉ xứng với Nhã Đình. Cô tưởng cô là ai? Cô là cái thá gì mà tranh giành vị trí này với cô ấy?”

8/10
Bìa truyện

Văn án: Ngủ dậy, giọng tôi bỗng trở nên “trà xanh” lạ thường Bạn thân từ nhỏ đang chơi bóng rổ, trong lòng tôi kh/inh b/ỉ: “Chơi gà như đứa con nít vậy”. Nhưng lại nũng nịu khen : “Anh ơi, anh chơi giỏi quá đi” Cậu ta lảo đảo suýt ngã. Bạn thân từ nhỏ ăn cơm cùng chị khoá trên. Trong lòng tôi nghĩ: “Thằng này cuối cùng cũng biết tán gái rồi” Nhưng lại tỏ vẻ đáng thương nói: "Có phải em làm phiền đến hai người rồi không, em thật sự không có suy nghĩ nào khác, chỉ đơn thuần xem cậu ấy như anh trai thôi”. Bạn thân thuở nhỏ nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu.

8/10