Hộc Châu Phu Nhân
Đang raTên Hán Việt: Cửu Châu – Hộc Châu phu nhân (九州·斛珠夫人) - Tiêu Như Sắt (萧如瑟)Thể loại: Dị thế, cung đình, thần thoại, OEHệ liệt: Cửu ChâuNgười dịch: CụtVăn ánĐây là bộ đầu tiên trong hệ liệt “Cửu Châu”, là truyện dài miêu tả Giao tộc.Vương Triều Đại Trưng với hậu cung, có Phương Chư, Đế Húc, và Hải thị, vừa là tình cảm gút mắt, vừa là tranh đấu, họ vì quyền lợi, cũng vì trách nhiệm của bản thân muốn bảo hộ hoà bình.———-Trong mịt mùng tuyết trắng khắp đất trời, chàng giương căng cánh cung sau lưng nàng. Nàng chẳng tránh chẳng né, không nấp không náu, trơ mắt nhìn chàng bắn ra mũi tên định mệnh một đi không thể trở về ấy. Từ đây, vĩnh viễn mất đi hạnh phúc…
Thể loại: Đô thị, Thân phận bí ẩn, Kiêu ngạo, Trung thành, HE, Cứu rỗiVăn án:[Mèo kiêu ngạo cô độc x Cỏ bạc hà di động] 1.Giới hội họa đồn đại rằng thiên tài họa sĩ Cố Thư Trì là một kẻ lập dị u ám.Dù trẻ tuổi đã đoạt giải thưởng đỉnh cao thế giới nhưng sau khi về nước, anh lại sống ẩn dật bên bờ biển.Trợ lý của anh cứ thay đổi liên tục, người ở lâu nhất cũng chỉ chịu được ba tháng. Những trợ lý bỏ cuộc đều khẳng định nhà anh… có ma.Chẳng bao giờ thấy mèo, nhưng đêm đêm vẫn nghe tiếng mèo kêu. Phòng vẽ lúc nào cũng lấm tấm lông mèo.Cố Thư Trì không giải thích, chỉ lạnh lùng đổi trợ lý hết đợt này đến đợt khác.*Lần đầu gặp Ôn Thư Bạch, anh bọc kín từ đầu đến chân, giọng khàn đặc ra lệnh:“Từ nay gặp tôi phải xịt nước hoa.”Cô ngơ ngác: “Tại sao thế?”Đôi mắt anh bỗng chốc ngượng ngùng: “Cô đừng hỏi.” 2. Ôn Thư Bạch từ lúc lọt lòng đã mang mùi cỏ bạc hà tự nhiên.Hồi tiểu học bị cả lớp xa lánh cô, gọi cô là “đồ quái vật” vì lũ mèo quanh quẩn không rời.Năm 14 tuổi, cô nhặt được con mèo mặt lạnh đầy sẹo. Nó kiêu ngạo khó gần nhưng trước mùi hương cỏ bạc hà lại ngoan ngoãn theo cô về nhà.Cô buộc vào cổ nó chiếc nhẫn tự làm:“Em sẽ mãi là mèo của chị.”—Thế nhưng không lâu sau, chú mèo con bị người nhà cô vứt bỏ một cách nhẫn tâm.Nhiều năm sau, Cố Thư Trì ép cô vào giá vẽ:“Không phải em nói tôi sẽ mãi là mèo con của em sao, vậy sao cuối cùng em lại không cần tôi nữa?”*Hai tháng sau khi tốt nghiệp, Ôn Thư Bạch nghèo đến mức sống qua ngày bằng mì gói.Tranh vẽ tầm thường nhưng bỗng được headhunter săn đón.Thế là cô trở thành trợ lý của Cố Thư Trì.Nhưng niềm vui đến quá sớm — cơn ác mộng mới thực sự bắt đầu.Cố Thư Trì độc miệng và khó tính, yêu cầu nhiều hơn cả từ điển.Người ta khuyên cô tránh xa anh.Nhưng cô không phân biệt nổi —Là anh đang tiến lại gần hay chính cô đang bước về phía anh?Tóm tắt: Yêu em là bản năng tự nhiên.Thông điệp: Luôn nỗ lực vươn lên.
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Ngọt sủng , Hệ thống , Xuyên thư , Hào môn thế gia , Nữ phụ , Giới giải trí , Kim bài đề cử 🥇 , Kim Bảng 🏆 , Bạch nguyệt quang , Chậm nhiệt , Vạn nhân mê , Cá mặn, Sa điêu, Sảng văn. Dụ Ninh xuyên thư. Trong thế giới hỗn loạn này, nam chính đã thức tỉnh toàn bộ kịch bản, nữ chính sở hữu hệ thống hack, còn vai phản diện thì trọng sinh trở về. Và cô, với vai trò "bạch nguyệt quang pháo hôi", đã đồng loạt đắc tội cả ba nhân vật "khủng bố" kia: vứt bỏ nam chính, trở mặt với nữ chính, và phản bội vai phản diện. Dụ Ninh: Chơi búa gì nữa, giải tán thôi! [Cô đang ngập trong scandal, giờ phải ra ngoài đối mặt với phóng viên, tẩy trắng bản thân.] Dụ Ninh ngay lập tức tuyên bố giải nghệ. [Đây là bạn thân của nữ chính. Cô có thể thông qua việc lấy lòng cô ta để lấy lòng nữ chính.] Dụ Ninh: "Tôi rất vui được thông báo với cô, cô bị loại rồi." [Cô có thể tranh giành nam chính, hoặc bám chặt vai phản diện.] Dụ Ninh dứt khoát từ chối nam chính. Quay đầu liền hỏi vai phản diện: "Khi nào chúng ta ly hôn?".Cứ thế, Dụ Ninh ngày càng lún sâu vào con đường buông xuôi. Ấy vậy mà, cô không những không rơi vào kết cục thê thảm như trong nguyên tác, ngược lại còn... ngày càng được yêu mến! Đời trước, Phó Cảnh Thời và Dụ Ninh kết hôn vì hiệp định, mối quan hệ còn "plastic" hơn cả nhựa. Nhưng hắn ta nằm mơ cũng không ngờ Dụ Ninh lại đánh cắp tài liệu bí mật của mình. Trở lại kiếp này, Phó Cảnh Thời chờ đợi cô tái diễn màn phản bội. Thế nhưng, hắn lại đối mặt với lịch trình hằng ngày quá mức nhàn nhã và ung dung của Dụ Ninh. Phó Cảnh Thời: ... Nghiêm túc phòng bị cô, tôi cứ như một trò hề vậy. —— Khó khăn lắm mới trọng sinh một lần, vậy mà cô lại khiến tôi thua thảm hại như vậy. Tiêu Điểm Truyện#Các vị cứ tự nhiên, tôi xin phép buông xuôi trước# #Nhân sinh khổ đoản, cứ tận hưởng khoái lạc trước mắt đã, tôi sướng là được# Nữ chính: Sống tùy tâm sở dục, thảnh thơi ứng phó nhiệm vụ bằng đủ chiêu trò "bất cần đời". Cô có thuộc tính vạn nhân mê và là một đại ma vương ẩn mình. Tóm tắt một câu: Đại lão thật thơm!Ý nghĩa: Thích nghi trong mọi hoàn cảnh.
Vô Tình Nuôi Trúng Boss Mạt Thế
Đang raTrầm Chanh tải về một trò chơi có tên là Người Sống Sót CuốiNhân vật chính là một kẻ tay chân cụt, dị năng bạo động, thoi thóp hơi tàn còn bị ném vào đống xác chết.Trầm Chanh thực sự không thể nhìn nổi nữa.Chỉ có sáu đồng thôi mà! Ai mà chưa từng nạp tiền cho một gã đàn ông lạ bao giờ chứ!Thế là... một lần sáu đồng, hai lần sáu đồng, nhiều lần sáu đồng!Ngay khi Trầm Chanh vừa chửi thề rằng sẽ không nạp tiền nữa vừa cảm thấy thật thơm, thì nhân vật của cô từng bước leo lên đỉnh cao của những dị năng giả thời mạt thế.Mà khi cô tỉnh dậy sau một giấc ngủ, cô thực sự xuất hiện bên giường của nhân vật đó?!Trò chơi chết tiệt, nạp tiền hại người!*****Dị năng giả hệ không gian - Lệ Vi Lan bò ra khỏi đống xác chết, nhưng anh lại cảm thấy như mình đang bị một tên biến thái theo dõi.Người này ép anh thay quần áo, tùy tiện ra vào không gian của anh, còn nhìn chằm chằm anh khi anh ngủ?Nhưng trớ trêu thay, chính người này đã đưa cho anh vũ khí công nghệ tiên tiến nhất thời mạt thế,Xây dựng cho anh một vùng đất an toàn nhất,Cũng cho anh thứ anh khao khát nhất... một mái nhà.
Kinh Sơn Nguyệt
Đang raGần đây, kinh thành rộn ràng một câu chuyện: Lục tiểu thư của phủ Vĩnh Thanh Bá, người từ nhỏ đã lưu lạc, nay cuối cùng được tìm thấy và trở về. Không ít người tò mò muốn xem cô gái xuất thân thôn dã ấy liệu có thực sự không xứng đáng bước chân vào vòng quyền quý. Nhưng thật bất ngờ, Lục tiểu thư, Thu Hằng cô nương, lại là một bậc thầy về hương đạo, nhanh chóng trở thành khách quý của những người đam mê nghệ thuật phong nhã.Thu Hằng tự nhủ:“Quốc sắp diệt, tất có yêu nghiệt. So với chế hương, ta còn giỏi trừ yêu hơn.”