
Trầm luân với họa sĩ (H+)
Hoàn thànhDu Họa cẩn thận đẩy cửa vào: “Chào anh, em được anh Ôn giới thiệu đến thử việc ạ.” “Ngồi xuống trước đi.” Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, đang ngồi trước khung vải cao khoảng nửa người, dùng để vẽ tranh sơn dầu, anh ta cũng không quay đầu lại mà dùng cọ vẽ chỉ chỉ vào sofa bên cạnh. Du Họa có chút bất ngờ. Cô nhìn chăm chú vào bóng dáng trước mặt như người mất hồn, một lúc sau mới từ từ ngồi xuống, sau đó không hề nhúc nhích, ánh mắt nhìn về mũi chân của mình.

Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Hoàn thànhBởi vì Lâm Hàn là chàng rể “chui gầm chạn”, ở rể tại nhà họ Dương. Cộng thêm xuất thân nghèo hèn của anh nên ở nhà họ Dương, Lâm Hàn không có địa vị hay tôn nghiêm gì hết. Hôm nay là ngày sinh nhật của bố vợ anh – Dương Cảnh Đào, cả nhà họ tới chúc mừng ông ta, thế nhưng trong số này cũng có không ít người đang chờ được cười nhạo Lâm Hàn. “Chồng, ăn miếng sườn này, bồi bổ cơ thể”. Vợ anh – Dương Lệ gắp cho Lâm Hàn một miếng sườn, chị cả Dương Duyệt ở bên cạnh lập tức bật cười chế giễu.

Thay chị gái lấy người tôi yêu thầm
Hoàn thànhTôi và chị gái tuy có khuôn mặt giống nhau, nhưng lúc nhỏ vì sơ suốt của bệnh viện nên tôi bị đưa vào cô nhi viện.Cho đến ba năm trước tôi mới trở về nhà họ Tống.Đứa con gái lỗ mãng như tôi hoàn toàn xa lạ với nhà họ Tống lớn như vậy nhưng vì từ nhỏ tôi không có bố mẹ nên tôi luôn cẩn thận, hy vọng có thể hòa nhập với gia đình ấy, hy vọng có được sự yêu thương của bố mẹ.Vậy nên hôm trước, lúc bố mẹ và chị gái cầu xin tôi gả cho Lý Hào Kiệt thay cho chị gái, tôi gần như chẳng nghĩ gì mà đồng ý luôn.Một là vì tôi yêu Lý Hào Kiệt, hai là vì đây là lần đầu tiên tôi được người nhà cần đến nên tôi không muốn khiến họ thất vọng.

Quy Phục Trái Tim Vợ Yêu
Hoàn thànhHàn Phong Đằng một thân tây trang đen nhám, ánh mắt sắc lạnh, xung quanh tỏ ra tà khí khó gần. 28 tuổi, sự nghiệp vững chắc, thâu tóm cả giới thương trường trong lòng bàn tay. Hàn chủ tịch luôn là cái tên đáng sợ, vạn kẻ đều phải tôn trọng và ngước nhìn. Anh ngạo mạn, đầy quyết đoán, đó chính là phong cách của kẻ đứng đầu tập đoàn Hàn thị, một trong những tập đoàn lớn nhất thành phố S, bất kể lĩnh vực gì đều có thể xâm chiếm. Từ thực phẩm, thời trang, chính khoáng, truyền thông,... đều đã có mặt của con rồng đáng sợ mang tên Hàn thị. Kẻ đứng đầu như Hàn Phong Đằng hệt như một con hổ bị bỏ đói, chỉ cần là anh nhắm tới bất kể con mồi nào cũng đều phải chết....Trong căn biệt thự rộng lớn mang kiến trúc hiện đại, Hàn Phong Đằng đứng trước gương chỉnh lại thân tây trang cho mình. Thắt chiếc cà vạt màu đỏ đô trên nền áo sơ mi trắng, Phong Đằng nheo mắt nhìn dáng vẻ của mình, hài lòng rồi mới bước xuống nhà. Dì Tư vừa thấy anh bước xuống nhà đã cúi đầu chào kính nể.

Trái Tim Lạc Lối
Hoàn thànhLúc thử váy cưới, Bùi Chiêu luôn có vẻ mất tập trung. Rời khỏi tiệm váy cưới, hắn bất ngờ gọi tôi lại. “Nhược Ân, hay là mình đừng kết hôn nữa nhé!” “Tại sao?” Tôi nhìn hắn chằm chằm. “Chỉ là…anh chưa sẵn sàng để kết hôn. Với lại, chúng ta mới hai mươi sáu, còn trẻ mà, việc gì phải bước vào cái ‘nấm mồ hôn nhân’ sớm như vậy?” “Ý anh là, anh chưa chơi đủ?” Tôi ngước mắt nhìn hắn. “Nếu em nhất định hiểu như thế, thì cứ cho là thế đi!” Ánh mắt hắn thoáng qua chút khó chịu.