Bìa truyện
Tác giả: Zhihu

Bạn trai tôi đột nhiên mất trí nhớ, lại đem lòng yêu một cô gái mà trước đây anh ấy rất ghét. Tôi đau khổ tuyệt vọng, tìm mọi cách gây sự với họ, anh ấy cũng vì người yêu mà trở thành kẻ chủ mưu bắt nạt tôi. Cuối cùng vào một đêm mưa, tôi bị người do chính tay anh ấy sắp đặt làm nhục. Trước khi chết, tôi đột nhiên nhìn thấy những dòng bình luận trôi nổi: 【Nữ phụ tội nghiệp quá, cô ấy còn chưa biết nữ chính đã kích hoạt hệ thống.】 【Cô ấy càng có nhiều cảm xúc tiêu cực thì nam chính càng yêu nữ chính, nữ chính còn có thể lấy được nhan sắc và tài sản của cô ấy.】 【Tội nghiệp cái gì chứ, chẳng phải cũng chứng minh nữ phụ ghen tị đến mức nào sao?】 Lúc này tôi mới hiểu ra, thì ra cả đời mình chỉ làm áo cưới cho người khác. Sống lại một đời, khi cô gái kia lại khoe ảnh thân mật của cô ấy và Quý Nghênh Xuyên cho tôi xem. Tôi cầm bút cười nói: "Vậy chúc hai người dài lâu nhé." Đời này, tôi phải chăm chỉ học hành, ngày ngày tiến bộ, tự mình đi trên con đường rực rỡ.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: ThoKami1

Tống Liu là một huyền thoại trong làng giải trí. Nàng là ảnh hậu đầu tiên của hãng điện ảnh truyền hình Linh Long, nàng đóng vai phụ đầu tiên năm mười bảy tuổi, bắt đầu đóng vai chính ở tuổi mười tám. Là sao nữ đoạt nhiều giải thưởng nhất lịch sử làng giải trí, tương lai không ai có thể so sánh được. Ngoài ra, nàng còn có một bộ mặt đủ để hại người, có thể được mô tả như một người chiến thắng thực sự trong cuộc sống. Theo lời đồn đại, cha mẹ của Tống Liu qua đời năm 16 tuổi, nàng được Trương gia nhận nuôi và có quan hệ thân thiết với cô con gái cả Trương Nhất Linh. Chờ đã, Điện ảnh và Truyền hình Ling Long không phải là Trương gia sao? Đây là được nuôi dưỡng từ khi còn nhỏ? Tại buổi họp báo-- Đại diện của Linh Long: Kể từ hôm nay, Tống Liu và phía chúng tôi chính thức chấm dứt hợp đồng và không liên quan gì đến chúng tôi nữa."Từ bí mật này đến bí mật khác mở ra, sau bao nhiêu thăng trầm liệu hai người có đến được với nhau.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Tứ Nghi

【Yêu anh tựa như một cuộc mạo hiểm tiến vào ánh lửa】Lần đầu tiên Bạch Chỉ gặp Phó Huyền Tây, anh vẫn còn là một thiếu niên phóng khoáng, nở nụ cười lười biếng trên gương mặt: “Em gái, bên ngoài nguy hiểm lắm, mau về nhà đi.”Nhưng sau này gặp lại, anh là Phó tiên sinh đã bôn ba qua bao nhiêu thăng trầm trên thương trường nhiều năm, dễ dàng nhìn thấu lòng người.Ngày đó tuyết rơi đầu mùa, cô lâm vào cảnh khốn cùng, anh xuất hiện đúng lúc, vươn tay về phía cô: “Nếu chuyện không ổn, cứ tìm đến tôi.”Dẫu biết hành trình này không có điểm cuối, Bạch Chỉ vẫn một lòng tiến tới, không quay đầu nhìn lại.Anh là người yêu hết mực dịu dàng, mọi chuyện đều ủng hộ và nuông chiều cô, nhưng giấc mộng nào cũng phải đi đến hồi kết.Sau này, cô đề nghị chia tay, khóc nức nở: “Đừng tìm đến em nữa.”Anh không hề nhìn cô, chỉ cười lạnh một tiếng: “Nếu bây giờ em rời đi, anh sẽ không cản em.”Phó Huyền Tây lăn lộn trong thế giới vàng son, xa hoa trụy lạc, nhưng chưa từng để người phụ nữ nào trong lòng.Cuối cùng mới có một người, vậy mà người đó cũng chạy đi mất.Sau này, không thể quên được đoạn tình cảm đó, anh cũng dần dần phát hiện ra bí mật nhiều năm trời của người mình yêu.“Cuối bức thư đó, em muốn nói gì với anh?”.“Muốn nói chuyện cả đời với anh.”“Em gái, bên ngoài nguy hiểm lắm, mau về nhà với anh đi.”#Yêu anh tựa như thiêu thân mạo hiểm tiến vào ánh lửa#Yêu thầm thành thật.Dũng cảm x Dịu dàng, thâm tìnhSong xử, HE, chênh lệch 7 tuổi.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Tatchikuro

Nếu một ngày bạn thức dậy và nhìn thấy một người khác lơ đãng đi trong nhà mình dù mình đã khóa cửa.Bạn đã tỉnh ngủ, còn người kia không có bất kì cái gì trên người.....

8/10
Bìa truyện

Sau khi vụ giết người bất thành của Khương Lưu Huỳnh bùng nổ trên các nền tảng mạng, cô nhanh chóng trở thành hiện tượng nổi tiếng, cuối cùng bị mọi người nhất trí đưa lên danh sách “Nhân vật xấu xa nhất toàn quốc thế kỷ 22”. Có tin đồn rằng, năm cô bốn tuổi, cô đã bỏ mặc anh trai mình, tự mình chạy thoát, để lại anh trai trên chiếc xe của những kẻ bắt cóc. Khi trở về Khương gia, cô vu khống cha mẹ nuôi, những người đã cưu mang và nuôi dưỡng cô suốt mười năm, là bọn buôn người. Năm mười sáu tuổi, cô đã đến bệnh viện để phá thai. Cô thậm chí còn nhẫn tâm đẩy em gái mình xuống cầu thang, khiến cô ấy trở thành một người thực vật. Những hành động trên chỉ là bề nổi của tảng băng chìm. Ngày càng có nhiều người lên tiếng, họ tuyên bố từng chứng kiến Khương Lưu Huỳnh ăn cắp, bắt nạt bạn học, và thậm chí bán thân trong các hộp đêm. Họ chỉ trích cô, sỉ nhục cô... Cho đến khi máy trích xuất ký ức xuất hiện, sự thật dần dần lộ ra. Những người từng căm ghét, phỉ báng Khương Lưu Huỳnh lần lượt gửi lời xin lỗi: “A Huỳnh, xin lỗi, tỉnh lại đi, chúng tôi sai rồi.” Người anh cả từng thờ ơ với cô nay mỗi ngày đều khóc bên giường cô, liên tục xin lỗi: “Xin lỗi em, em gái.” Người anh thứ hai, kẻ đã từng căm ghét cô, đã tự đâm dao vào ngực mình, khóc lóc lặp lại hàng trăm lần: “Trả lại cho em, em tha thứ cho anh được không?” Người em trai đã ném hỏng màu vẽ, hủy hoại ước mơ của cô; người cha không quan tâm, nghe theo lời đồn đại mà trừng phạt cô, cuối cùng cũng như phát điên mà tìm kiếm những món đồ cô từng sử dụng. Nhưng nhà phát triển của máy trích xuất ký ức đã nói: “Cô ấy đã chết rồi.”

8/10