Ngày trưởng tôn nhà họ Tạ thành hôn, lão phu nhân vì có ý thiên vị tam thiếu gia Tạ Thiệu, lo lắng hắn quá lười biếng, tương lai sẽ phá sạch gia sản, lại nghe nói trưởng nữ nhà họ Ôn rất biết quán xuyến việc nhà, bèn âm thầm tráo đổi tân lang.Nào ngờ nhà họ Ôn cũng bày mưu tính kế.Đích nữ Ôn Thù Sắc bên cạnh lão phu nhân nhà họ Ôn dung mạo tuyệt sắc, nhưng từ nhỏ đã được nuông chiều sinh hư, sợ rằng tương lai sẽ bị chồng xem thường. Nghe nói trưởng tôn nhà họ Tạ ôn nhu săn sóc, lão phu nhân nhà họ Ôn bất chấp tiếng xấu, đẩy nàng lên kiệu hoa thay cho tỷ tỷ.Đêm đó, tiếng cười nhạo chế giễu cợt của đại phòng nhà họ Tạ vang vọng đến tận phòng tân hôn.Dưới ánh nến đỏ, công tử bột cùng đại tiểu thư kiêu căng nhìn nhau chằm chằm, kẻ tám lạng người nửa cân, cùng buông xuôi phó mặc. Điều an ủi duy nhất có lẽ chính là dung mạo của đối phương.Sau khi thành hôn, hai người phát huy hết thảy khuyết điểm của bản thân, khiến cuộc sống ngày càng túng quẫn.Ôn Thù Sắc cũng chưa từng oán trách, chỉ là mỗi khi Tạ Thiệu trở về lúc hoàng hôn, đều thấy nàng nhìn về phía sân viện của đại phòng bên cạnh, tay phe phẩy quạt lụa, vẻ mặt sầu não ước ao: "Thật muốn đập đổ bức tường này quá đi, không được ăn thì ngửi mùi thôi cũng được."Dù sao cũng đã theo mình, không thể để nàng chết đói, ngày hôm sau, Tạ Thiệu lần đầu tiên bước vào thư phòng, sao chép sách vở.Nhưng Ôn Thù Sắc không chỉ là người kiêu căng, mà còn là một cái động không đáy..."Váy áo mới của tẩu tẩu hôm nay thật đẹp.""Thúc đệ hôm qua tặng đệ muội một đôi khuyên tai, bạch ngọc đẹp như vậy ta cả đời chưa từng thấy.""Phu quân chàng có biết, quạt lụa mà tiểu thư nhà họ Ngô dùng hôm nay, vậy mà lại làm bằng vàng đấy."Tạ Thiệu:....Tạ Thiệu nghiến răng ngồi dậy từ trường kỷ.Về sau, khi Tạ Thiệu đem sắc phong nhất phẩm phu nhân đưa cho nàng, thật sự không nhịn được nữa: "Đủ chưa, nếu nàng còn chưa thấy đủ, vi phu chỉ còn nước đi soán ngôi thôi."Cuộc sống này, con moẹ nó thật mệt mỏi.
Chìm Trong Nồng Cháy
Đang ra1.Tô Hoài bị buộc đính hôn với chú họ chi thứ mất vợ và tái hôn của Hoắc Văn Hứa, trong bữa tiệc đính hôn, Tô Hoài chạy trốn rồi bị ngã xuống từ trên núi.Cô nằm trong thung lũng, tưởng rằng bản thân cứ như vậy lặng lẽ rời khỏi thế giới này.Đội cứu hộ từ trên trời hạ xuống, người đàn ông sắc bén cúi đầu nhìn cô, trong màn mưa, Tô Hoài vươn tay níu lấy ống tay áo của anh.2.Nhà họ Tô tìm được Tô Hoài, một lần nữa đưa cô đến chỗ của chú họ nhà họ Hoắc.Người vừa được đưa tới, cửa nhà bị gõ vang, đứng ngoài cửa là thái tử họ Hoắc tên Hoắc Văn Hứa.Hoắc Văn Hứa lười biếng dựa vào cửa, cũng không thèm bước vào: "Giao vợ tôi ra đây."Chú họ nhà họ Hoắc nơm nớp lo sợ: "Vợ con là ai?"."Tô Hoài." Hoắc Văn Hứa không kiên nhẫn nói, "Bây giờ cô ấy là vợ tôi, hiểu chưa?".3.Thái tử Hoắc Văn Hứa nhà họ Hoắc dẫn theo một cô gái nhỏ đi khắp nơi trong thành phố Vân, gặp mọi người đều nói: "Đây là vợ tôi, sau này gặp thì quan tâm một chút."Hoắc Văn Hứa rời đi năm năm, công tử nhà giàu nhìn thấy Tô Hoài đều cười gọi một tiếng "Chị dâu", không ai ở thành phố Vân dám ức hiếp Tô Hoài.Tô Hoài giấu người này ở nơi sâu nhất trong tim, Hoắc Văn Hứa chính là người mà cô không thể nói.4.Hoắc Văn Hứa bị thương phải nhập viện, lúc bác sĩ hỏi có người nhà bên cạnh hay không, người trong đội vừa nghĩ đến trong nhà đội trưởng còn có một người.Năm năm không gặp, cô gái nhỏ gầy yếu năm đó đã lớn, trở thành cô gái duyên dáng yêu kiều.Tô Hoài thay quần áo cho Hoắc Văn Hứa, theo bản năng nhắm mắt lại.Bên tai truyền đến tiếng cười trầm ấm dễ nghe của người đàn ông: "Xấu hổ?"Tô Hoài mở mắt ra.

Dải Lụa Đào Và Tú Xuân Đao
Đang raVĂN ÁN:Tam công chúa Đại Ung, Vệ Trường Diêu, hiền thục dịu dàng, tính tình cứng cỏi, nhưng chết trên đường hoà thân.Sau khi sống lại, nàng mới biết mình là nữ phụ pháo hôi bị nam phụ Thôi Hào gài bẫy hoà thân thay cho nữ chính.Nàng cười lạnh ha ha, mài dao soàn soạt, thề trong lòng, trận đấu này không hắn chết thì nàng sống.Chỉ huy sứ Cẩm Y Vệ, Thôi Hào, trời sinh tính lạnh lùng, không từ thủ đoạn, vì đền ơn nên đã gài bẫy vị hôn thê tam công chúa hoà thân ở nơi xa.Ngoại bang còn chưa dâng thư hoà thân, Thôi Hào đã công khai giải trừ hôn ước với tam công chúa.Tam công chúa lên cửa hỏi tội thì Thôi Hào mắt sắc thản nhiên, thú nhận không chút e dè.Đối với bản mặt không mấy xinh đẹp của tam công chúa, ngay cả phủ nhận hắn cũng lười làm.Trong lòng nghĩ: Dẫu sao cũng là một ả công chúa đầu gỗ không nơi nương tựa mà thôi, chẳng lật nổi sóng gió gì sất.Mặc cho hắn tính hết chuyện về sau, thật không ngờ một ngày kia, hắn sẽ điên đảo thần hồn, đứt từng khúc ruột vì vị tam công chúa ấy.Sau này:Trên thảo nguyên rộng lớn, trăng sáng sao thưa, Thôi Hào phải chết đi sống lại mới bảo vệ được tam công chúa.Hốc mắt Thôi Hào đỏ bừng: "Điện hạ, có thể liếc mắt nhìn ta được không?"Nét mặt tam công chúa hờ hững: "Không thể."Khái quát một câu: Nếu như không có nam nữ chính, kết quả giữa ta và ngươi được hay không thì khác gì nhau?[Nữ chính dịu dàng cứng cỏi +x+ Nam chính cố chấp lạnh lùng]Song xử ++++ Lâu ngày bén lửaGiai đoạn trước nam chính sống chó, giai đoạn sau si tình.Không vả mặt aka ngược tra văn, cứu rỗi nhau một cách giản đơn, ấm áp.

Lâm Thị Vinh Hoa
Đang raTác giả: Úc Vũ TrúcThể loại: Dị Năng, Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Dị Giới, Cổ Đại, Quan Trường, Truyện Sủng, Truyện Cung Đấu, Truyện Teen, Truyện Khác, Võng Du, Tiên Hiệp, Huyền HuyễnCó thần tiên cùng Lâm Thanh Uyển nói, "Ngươi đem mệnh không lâu hĩ."Vì thế Lâm Thanh Uyển đáp ứng đến dị thế cho hắn làm công, thế thân hắn tảo yêu muội muội, nuôi nấng chiếu cố hắn nữ nhi, thần tiên thân thể mất đi, vì thế dòng họ, cừu gia đều tìm tới cửa đến, hoặc trở thành chướng ngại vật, lại trở thành đạp chân thạch.Đây là một cái tiểu cô cô dưỡng chất nữ nỗ lực vinh hoa phú quý chuyện xưa.Văn án cũ:Mỗ thiên, có người cười nhạo lâm ngọc tân, nói nàng huyện chủ chi vị là dùng tiền mua tới, lâm ngọc tân về nhà tìm tiểu cô cáo trạng.Lâm thanh uyển ôn nhu đối nàng nói, “Này đó toan lời nói nghe xong chính mình trong lòng nhạc một nhạc là đến nơi, không cần hướng trong lòng đi.”Xoay người lại giết đến thư viện, “Nghe nói có người cũng tưởng cấp nhà mình tỷ muội mua cái huyện chủ đương? Mỗ tuy bất tài, ở trước mặt bệ hạ còn có thể nói thượng hai câu lời nói, có ai nguyện ý vứt bỏ gia tài cấp trong nhà cô cô tỷ muội mua huyện chủ chỉ lo tới tìm mỗ, mỗ nhất định thành toàn.”Chúng thư sinh im tiếng.Tác giả tự định nghĩa nhãnBênh vực người mình; Chính kịch; Xuyên qua
Tôi là nữ phụ mưu mô xảo quyệt, nhan sắc tuyệt trần. Hôm nay, tôi bỗng thấy một loạt bình luận hiện lên:【Này, nữ phụ kia, cô đừng tát nam chính nữa được không? Chỉ cần cô không tát anh ta, anh ta chắc chắn sẽ yêu cô ngay, nữ chính là cái thá gì?】【Nữ phụ đúng là ngốc! Thật ra chỉ cần cô ta nói một câu "Xin lỗi", ngay lập tức cả thế giới sẽ đổ xô hôn cô ta.】