Bìa truyện
Tác giả: Thất Thủy

Hàng xóm mang thịt hầm sang cho tôi, trong đó có một miếng thịt còn nguyên hình xăm. Tôi gom những mảnh thịt ấy ghép lại thành một hình xăm cá chép hóa rồng. Hình xăm này... tôi từng thấy trên người con dâu của nhà đó. Sau khi bị bắt do tôi tố cáo, bà hàng xóm được tha bổng nhờ bệ/nh suy tim và được gia đình nạn nhân... "thông cảm". "Bà ấy chỉ m/ê t/ín thôi, tưởng ăn thịt người sẽ chữa được bệ/nh." Thế còn nỗi đ/au buồn của 50 hộ gia đình trong khu chúng tôi thì sao? Bà ta thậm chí còn hỏi: "Sao mọi người nh.ạy cả.m thế?" ... Phải chăng bà ấy nghĩ khu này chỉ mình bà ta là đi/ên?

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 八月弥

Qua khung cửa sổ, tôi chứng kiến một vụ án mạng, nhưng cảnh sát lại nói tôi đang nói dối. Tôi đã viết sự việc này vào câu chuyện dưới đây. Tôi xin cam đoan, những điều sắp kể đều là sự thật.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Cá thu đao

Tôi là con của một cảnh sát. Nhưng lại được nuôi dưỡng bởi những kẻ tội phạm. Cha tôi là thiên tài truy bắt kẻ á/c. Còn tôi lại là một á/c nhân bẩm sinh, tên gi*t người không chớp mắt.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Mộc Lâm Hầu

Khi Thẩm Cẩn Niên sáu tuổi, nhà hàng xóm Trình gia có một bé gái nhỏ. Cậu theo người lớn đến thăm một lần, nhìn thấy trên giường là một bé con nhỏ xíu, mềm mại, cậu lập tức thích ngay. Cậu chỉ vào bé gái cười nói: "Em gái!" Mẹ Thẩm cười sửa lời cậu: "Không phải em gái đâu, xét theo vai vế, con phải gọi là cháu gái nhỏ." Thẩm Cẩn Niên sáu tuổi không hiểu em gái và cháu gái nhỏ khác nhau thế nào, chỉ nhớ câu mẹ nói: "Sau này phải bảo vệ tốt Hòa Hòa nhé." Cậu thầm lặp lại cái tên của cô bé trong lòng, Hòa Hòa.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: Vệ Vũ

Khi đang làm thêm giờ, tôi đột nhiên nhận được tin nhắn: "Có kẻ gi*t người hàng loạt đã vào tòa nhà. Đừng tự ý xuống tầng dưới." Đồng nghiệp không để ý, xách túi về trước. Một tiếng sau, anh ấy nhắn cho cả nhóm: "Tôi về đến nhà an toàn rồi nhé!" Nhưng điện thoại chúng tôi vẫn kết nối được Bluetooth của anh ta. Rõ ràng anh ấy vẫn đang ở đâu đó gần chúng tôi.

8/10