Bìa truyện

Văn án: Năm 17 tuổi, khi tôi đang chuẩn bị tỏ tình với chú nhỏ. Thì lại nghe được tiếng cười nhạt nhẽo của chú vang lên hờ hững như không. “Con bé chỉ là một đứa trẻ, tôi mẹ nó có thể có rung động cái gì chứ?” Ba năm sau, tôi và chú uống say trải qua một đêm phóng đãng. Tỉnh rư/ợu, tôi cố làm ra vẻ bình tĩnh nói với chú: “Đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi, cháu chỉ xem chú như bậc trưởng bối mà thôi.” Người đàn ông cười khẩy, một lần nữa đ/è tôi xuống. Ánh mắt chú lạnh lùng từ trên cao nhìn xuống tôi: “Không bằng em cứ xem tôi như một tên s/úc si/nh đi.” Chú vỗ nhẹ lên mặt tôi, giọng nói lười biếng: “Cháu gái nhỏ, tối qua tôi một giọt rư/ợu cũng không uống.”

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 渡羽

Sau khi chia tay Thái tử gia giới nhà giàu Bắc Kinh - Phó Kinh Mặc, tôi đã kết hôn chớp nhoáng. Tôi cùng chồng chuyển ra nước ngoài, còn s i n h được một cặp s o n g s i n h long phụng. Bảy năm sau, mẹ của Phó Kinh Mặc liên lạc với tôi: "Tiểu Khê, Mặc Nhi bị u n g t h ư.” "Nó quyết định để lại toàn bộ tài sản cho con.” "Con có thể khuyên nó không?"

8/10
Bìa truyện

Khi tôi từ phòng tắm bước ra, tôi phát hiện nội y trong tủ đã biến mất. Có phải có người cố tình chơi x/ấu tôi không? Lúc bảy giờ còn phải tập trung điểm danh, tôi không có thời gian suy nghĩ nhiều, vội vã chạy về ký túc xá thay đồ Khi tôi chạy đến sân thể thao, cả lớp đã xếp thành đội hình. "Ngày đầu tập trung đã đến muộn, lên trước quỳ kiểu quân đội*!" Huấn luyện viên nghiêm khắc nói. *quỳ tư thế quân đội là người thực hiện giữ tư thế ngồi xổm, thường là với đầu gối cong và thân người thẳng. Mục đích của hành động này là để nâng cao sức mạnh cho chân, sự kiên nhẫn, và khả năng duy trì tư thế quân sự trong thời gian dài. Tôi ngoan ngoãn bước ra trước đội hình, đối diện với mọi người rồi quỳ kiểu quân đội. Huấn luyện viên nhìn tôi một cái, rồi bắt đầu lấy tôi làm ví dụ x/ấu để giáo huấn. Suốt cả quá trình tôi đều cúi đầu, làm ra vẻ ân h/ận vì những lỗi lầm khi nãy của mình. Nhưng tôi không hề nghe thấy lời huấn luyện viên nói, vì đầu óc tôi đang bận suy nghĩ tại sao nội y trong tủ lại biến mất một cách vô lý như vậy. Tôi vừa mới đến trường, chắc chắn chưa kịp gây th/ù chuốc oán với ai. Đột nhiên, tôi cảm thấy có ai đó đang nhìn mình.

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 张若妤

Văn án: Tôi nhận được một tin nhắn lạ: "Trong vòng năm phút cưỡng hôn bạn trai cũ, nếu không, anh ta sẽ nhảy lầu t/ự s*t." Không biết làm sao để cưỡng hôn, tôi đành hẹn người cũ ra gặp mặt. Vài giây sau hắn ta trả lời: "Chị, tôi không nhai lại cỏ cũ."

8/10
Bìa truyện
Tác giả: 一池京墨

Văn án: Tôi và cô bạn thân của mình cùng gả vào nhà họ Đỗ làm chị em dâu. Cô ấy được cả nhà cưng chiều đến mức biến thành một cô vợ nhỏ ngốc nghếch. Vào tháng bảy trời nóng bức, cô ấy đã nấu một miếng thịt có giòi sống trong đó rồi cho cháu trai tôi là Tráng Tráng ăn. Khi tôi nhìn thấy thì vội vàng đưa Tráng Tráng đến b/ệnh v/iện r/ửa r/uột. Bạn thân nép sau lưng chồng tôi nói: “Không phải lỗi của Bảo Bảo đâu, Bảo Bảo chỉ nhìn thấy miếng thịt nên muốn nấu cho con ăn thôi.” “Chú út, có phải Bảo Bảo ngốc lắm không, chuyện gì cũng làm không xong, hu hu…” Sau khi Tráng Tráng tỉnh lại thì nó và mẹ chồng tôi hùa nhau v/u o/an cho tôi, đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi, nói tôi khiến nó ng/ộ đ/ộc. Từ ngày hôm đó tôi đã phải chịu cảnh b//ạo l//ực gia đình suốt bao năm tháng dài đằng đẵng, trên người tôi không còn chỗ d/a th/ịt nào lành lặn. Thậm chí vào đêm giao thừa, tôi còn bị Tráng Tráng t/àn nh/ẫn l/ột d/a, cuối cùng ch*t vì mất m/áu quá nhiều. Nhưng khi tôi mở mắt ra thì tôi lại quay về ngày cô bạn thân của tôi nấu miếng thịt đầy giòi sống đó.

8/10